Mối Tình Bí Mật - Chương 4
Chương 4: Cuộc Chạy Trốn Đầy Nguy Hiểm
Sau khi bị gia đình Lan phát hiện, mối quan hệ của Lan và Khải càng trở nên căng thẳng hơn. Những cuộc gặp gỡ lén lút trở thành gánh nặng, và cả hai đều cảm thấy mình đang bị dồn ép đến giới hạn. Tuy nhiên, tình yêu mãnh liệt đã khiến họ không thể từ bỏ nhau. Cuối cùng, Lan và Khải quyết định làm một điều mà họ chưa từng nghĩ đến: chạy trốn khỏi tất cả để được ở bên nhau.
Một đêm tối trời, Lan lén rời khỏi nhà khi mọi người đã ngủ say. Cô chỉ mang theo vài thứ cần thiết, trong lòng ngổn ngang cảm xúc: lo lắng, sợ hãi, nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô biết rằng việc này sẽ khiến gia đình cô tức giận và có thể không bao giờ tha thứ, nhưng tình yêu dành cho Khải đã lấn át mọi nỗi sợ hãi.
Khải đang chờ Lan ở điểm hẹn, gần bến xe buýt cũ ngoài rìa thành phố. Khi thấy bóng dáng Lan từ xa, anh cảm nhận được nhịp tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết. Cả hai trao nhau một cái ôm chặt, như để khẳng định quyết định táo bạo mà họ sắp thực hiện.
Lan: (run rẩy) “Em đã chuẩn bị sẵn sàng. Anh có chắc là chúng ta sẽ làm điều này chứ?”
Khải: (nắm chặt tay Lan) “Chắc chắn. Anh không thể sống mà không có em bên cạnh. Chúng ta sẽ đi xa, đến một nơi không ai biết, và bắt đầu lại từ đầu.”
Họ lên xe, bắt đầu cuộc hành trình về một nơi xa xôi. Trên đường đi, Khải cảm nhận được sự lo lắng của Lan qua đôi bàn tay lạnh ngắt của cô. Anh cố gắng trấn an cô bằng cách kể những câu chuyện vui vẻ, nhưng trong lòng cả hai đều không ngừng lo lắng về tương lai mù mịt phía trước.
Khi xe buýt dừng lại tại một trạm dừng nhỏ bên ngoài thành phố, Khải và Lan xuống xe và tiếp tục đi bộ qua những con đường vắng vẻ. Họ tìm đến một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong một khu vực hẻo lánh, nơi mà họ hy vọng sẽ không ai tìm thấy họ. Nhưng mọi thứ không diễn ra suôn sẻ như họ mong đợi.
Ngay khi họ vừa đến ngôi làng, những người bảo vệ của gia đình Lan đã phát hiện ra họ. Họ nhanh chóng bị bao vây bởi một nhóm người được phái đến để bắt Lan về. Khải ngay lập tức nhận ra nguy cơ và kéo Lan chạy trốn vào một khu rừng gần đó. Cuộc rượt đuổi bắt đầu, đầy căng thẳng và nguy hiểm.
Lan: (hổn hển) “Khải, em sợ quá. Họ sẽ bắt chúng ta mất.”
Khải: (giữ chặt tay Lan, tiếp tục chạy) “Không, anh sẽ không để họ làm thế. Chúng ta sẽ tìm được cách thoát khỏi đây.”
Khải dẫn Lan băng qua những lối mòn đầy cỏ dại, len lỏi qua những tán cây rậm rạp để lẩn tránh những người truy đuổi. Tiếng bước chân và tiếng gọi hò hét vang lên phía sau, ngày càng gần hơn. Nhưng Khải không từ bỏ, anh kiên quyết bảo vệ Lan bằng mọi giá.
Cuối cùng, họ tìm thấy một hang động nhỏ ẩn sâu trong rừng. Khải nhanh chóng kéo Lan vào bên trong, cả hai nín thở chờ đợi. Tiếng bước chân của những người truy đuổi dần trở nên xa xăm hơn, cho đến khi mọi thứ trở nên yên tĩnh.
Lan ngồi bệt xuống đất, thở dốc vì mệt và lo lắng. Khải quỳ xuống bên cạnh, vòng tay ôm chặt cô vào lòng.
Lan: (khóc nức nở) “Em không biết chúng ta có thể tiếp tục được không, Khải. Em không muốn anh bị tổn thương vì em.”
Khải: (vuốt tóc Lan, giọng trầm lắng) “Anh không quan tâm đến điều gì khác ngoài em. Chúng ta sẽ vượt qua được tất cả. Anh hứa với em.”
Cả hai ngồi trong bóng tối của hang động, cố gắng trấn tĩnh lại sau cuộc rượt đuổi đầy nguy hiểm. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng, nhưng họ cũng hiểu rằng tình yêu của mình đủ mạnh để đối mặt với mọi thử thách.
Đêm đó, họ quyết định ở lại trong hang động cho đến sáng, chờ đến khi mọi thứ yên ổn hơn. Dù cho có phải chạy trốn cả đời, Lan và Khải đều sẵn sàng, miễn là họ được ở bên nhau. Nhưng liệu tình yêu có đủ mạnh để giúp họ vượt qua mọi sóng gió, hay cuộc chạy trốn này chỉ là khởi đầu cho những thử thách lớn hơn nữa? Câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ.