Mối Tình Qua Mạng - Chương 3
Chương 3: Cuộc Hẹn Đầu Tiên
Sau nhiều tuần trò chuyện qua mạng, Minh cảm thấy rằng mối quan hệ giữa anh và Lan đã đủ mạnh để bước sang một giai đoạn mới. Dù lo lắng, nhưng anh biết rằng việc gặp gỡ ngoài đời thực là điều không thể tránh khỏi nếu cả hai muốn phát triển tình cảm thật sự.
Một buổi tối, khi cả hai đang trò chuyện như thường lệ, Minh quyết định nắm lấy cơ hội.
Minh: “Lan này, anh có điều này muốn hỏi em. Chúng ta đã nói chuyện với nhau khá lâu rồi, và anh thực sự rất quý mến em. Anh nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta nên gặp nhau ngoài đời thực. Em nghĩ sao?”
Lan đọc tin nhắn của Minh và cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. Cô đã từng nghĩ đến việc này, nhưng vẫn cảm thấy chút lo lắng. Tuy nhiên, cô cũng không thể phủ nhận rằng mình cũng mong chờ điều này.
Lan: “Em cũng đã nghĩ về việc này, Minh. Nhưng thật sự em hơi lo lắng… chúng ta chưa từng gặp nhau ngoài đời, em sợ rằng mọi thứ có thể sẽ khác đi.”
Minh hiểu được cảm xúc của Lan. Anh cũng cảm thấy lo lắng, nhưng anh tin rằng mối quan hệ của họ đã đủ vững chắc để vượt qua sự bất an này.
Minh: “Anh hiểu mà, Lan. Anh cũng có chút lo lắng. Nhưng anh tin rằng nếu chúng ta có thể nói chuyện thoải mái như thế này, thì việc gặp nhau sẽ không quá khó khăn đâu. Em cứ xem như một buổi gặp gỡ giữa hai người bạn cũ thôi.”
Lan mỉm cười trước sự chân thành của Minh. Cô quyết định tin tưởng vào cảm xúc của mình.
Lan: “Được rồi, Minh. Chúng ta sẽ gặp nhau. Nhưng anh phải hứa là không làm em thất vọng đấy.”
Minh: “Anh hứa, Lan. Vậy cuối tuần này nhé? Anh biết một quán cà phê nhỏ khá yên tĩnh, chúng ta có thể ngồi trò chuyện và thưởng thức cà phê.”
Lan: “Nghe tuyệt đấy. Cuối tuần này nhé, anh gửi địa chỉ cho em.”
Minh cảm thấy nhẹ nhõm khi Lan đồng ý. Anh gửi cho cô địa chỉ của quán cà phê và họ hẹn nhau vào chiều thứ Bảy.
Cuối tuần đó, Minh dành cả buổi sáng để chuẩn bị. Anh chọn một bộ trang phục gọn gàng và chỉnh chu, không quá nổi bật nhưng vẫn lịch sự. Trước khi rời nhà, Minh đứng trước gương một lúc lâu, tự hỏi liệu Lan có thích anh ngoài đời thực hay không.
Khi Minh đến quán cà phê, anh nhìn quanh và nhận ra Lan đang ngồi ở một góc bàn gần cửa sổ. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tóc buông xoã tự nhiên, trông xinh đẹp hơn cả trong những bức ảnh mà cô từng chia sẻ.
Minh bước đến gần và nhẹ nhàng gọi tên cô.
Minh: “Lan?”
Lan ngẩng đầu lên và mỉm cười khi nhìn thấy Minh. Ánh mắt cô ánh lên sự ngượng ngùng nhưng cũng đầy sự vui mừng.
Lan: “Minh! Anh đến rồi à?”
Minh ngồi xuống đối diện Lan, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi nhìn thấy nụ cười của cô.
Minh: “Ừ, anh đến rồi. Em… thật sự rất đẹp ngoài đời thực.”
Lan khẽ cười, má ửng hồng.
Lan: “Cảm ơn anh. Anh cũng rất khác so với tưởng tượng của em, nhưng theo một cách tốt.”
Cuộc trò chuyện ban đầu có chút ngượng ngùng, nhưng dần dần, cả hai trở nên thoải mái hơn. Họ trò chuyện về những điều họ đã chia sẻ qua mạng, từ sở thích phim ảnh, chụp ảnh đến những câu chuyện cá nhân. Minh nhận ra rằng Lan không chỉ là một người bạn qua mạng mà còn là một người anh có thể thấy mình gắn bó lâu dài.
Khi buổi chiều dần trôi qua, Minh và Lan rời quán cà phê cùng nhau. Họ đi dạo quanh khu phố, tiếp tục trò chuyện như những người bạn cũ lâu ngày gặp lại. Mọi lo lắng ban đầu đều tan biến, thay vào đó là một sự ấm áp và thân thuộc.
Lan: “Minh này, em thật sự rất vui vì đã quyết định gặp anh. Mọi thứ dường như tự nhiên hơn em nghĩ rất nhiều.”
Minh mỉm cười, nhìn vào mắt Lan.
Minh: “Anh cũng vậy, Lan. Anh nghĩ rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là khởi đầu cho nhiều điều tốt đẹp hơn giữa chúng ta.”
Lan khẽ gật đầu, trong lòng cô cảm thấy một sự bình yên mà lâu lắm rồi cô mới tìm thấy.
Cuộc hẹn đầu tiên của Minh và Lan kết thúc trong sự vui vẻ và hạnh phúc. Cả hai đều biết rằng tình cảm này không chỉ dừng lại ở mạng xã hội mà đã bắt đầu lan tỏa ra ngoài đời thực, trở thành một mối quan hệ chân thành và đầy hứa hẹn.