Mối Tình Trong Mưa - Chương 3
Chương 3: Tình Yêu Chớm Nở
Những cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Lan và Minh dần trở thành thói quen. Thỉnh thoảng, họ gặp nhau ở quán cà phê quen thuộc, lúc thì đi dạo trong công viên, khi thì cùng thưởng thức những bữa tối ấm áp bên ánh nến. Mỗi lần gặp gỡ, Minh và Lan dường như hiểu nhau hơn, khám phá ra những sở thích chung, những câu chuyện và cả những kỷ niệm mà chỉ có họ mới chia sẻ được.
Một buổi tối, Minh bất ngờ gọi điện cho Lan:
Minh: “Lan, em có muốn đi dạo với anh dưới cơn mưa nhẹ này không?”
Lan nghe giọng Minh qua điện thoại, có chút ngập ngừng nhưng cũng đầy phấn khích:
Lan: “Anh chắc chứ? Trời đang mưa mà.”
Minh cười, giọng nói ấm áp và chân thành:
Minh: “Chính vì mưa nên anh mới muốn đi. Mưa luôn mang đến cho anh cảm giác về những điều đẹp đẽ, như cái ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau.”
Lan mỉm cười, cảm thấy trái tim mình rộn ràng:
Lan: “Vậy được rồi, em sẽ gặp anh ở công viên nhé.”
Họ gặp nhau dưới cơn mưa phùn nhẹ, những giọt mưa nhỏ bé như những viên pha lê lấp lánh trong ánh đèn đường. Minh đưa cho Lan một chiếc ô, nhưng cô khẽ lắc đầu:
Lan: “Hôm nay em không cần ô đâu, em muốn cảm nhận mưa.”
Minh cười nhẹ, hai người bắt đầu bước đi, những giọt mưa nhẹ rơi trên mái tóc họ. Đường phố vắng người, chỉ còn lại tiếng mưa và bước chân của họ. Sau một lúc im lặng, Minh nhẹ nhàng nắm lấy tay Lan:
Minh: “Lan, anh nghĩ… anh đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên dưới cơn mưa ngày hôm đó.”
Lan dừng lại, đôi mắt mở to, trái tim cô như ngừng đập trong khoảnh khắc. Cô cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Minh. Cô ngập ngừng một lúc, rồi mỉm cười, đôi mắt sáng lấp lánh:
Lan: “Thật chứ, Minh? Em cũng đã cảm nhận được điều gì đó đặc biệt. Em luôn nghĩ về anh, từ ngày hôm đó…”
Minh nắm chặt tay Lan hơn, giọng anh run run nhưng đầy cảm xúc:
Minh: “Anh chưa bao giờ tin vào những điều định mệnh, nhưng em đã khiến anh thay đổi suy nghĩ ấy. Lan, anh yêu em…”
Lan cúi xuống, cảm giác đôi mắt mình rưng rưng vì xúc động. Cô khẽ thì thầm:
Lan: “Em cũng yêu anh, Minh…”
Minh nhẹ nhàng nâng cằm Lan lên, ánh mắt anh tràn đầy niềm hạnh phúc. Và rồi, dưới cơn mưa phùn, họ trao nhau nụ hôn đầu tiên – một nụ hôn dịu dàng và chân thành, như thể thời gian ngừng trôi trong khoảnh khắc ấy.
Mưa vẫn rơi, nhưng lòng họ đã ấm áp hơn bao giờ hết. Những giọt mưa như những giọt yêu thương, tưới mát cho mầm tình yêu vừa nảy nở, để rồi lớn lên mạnh mẽ và vững vàng hơn trong những ngày tháng tiếp theo.
Lan và Minh tiếp tục bước đi dưới cơn mưa, tay trong tay, lòng tràn ngập niềm tin vào tương lai. Trái tim họ đã tìm thấy nhau trong một cuộc gặp gỡ định mệnh, và giờ đây, họ đang cùng nhau viết nên câu chuyện tình yêu của chính mình.