Mối Tình Trong Mưa - Chương 4
Chương 4: Những Thử Thách Và Gắn Kết
Những ngày tháng sau đó, tình yêu của Lan và Minh dần trở nên sâu đậm hơn. Họ dành cho nhau những khoảnh khắc lãng mạn, những buổi tối cùng nhau trò chuyện dưới ánh trăng, những buổi sáng cùng nhau chạy bộ trong công viên, và cả những lúc lặng lẽ ngồi bên nhau, không cần nói gì nhiều, chỉ cần cảm nhận sự hiện diện của người kia.
Nhưng rồi, cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm như họ mong muốn. Một ngày nọ, Minh nhận được một tin tức quan trọng từ công ty: anh được giao một dự án lớn ở nước ngoài, kéo dài ít nhất sáu tháng. Đây là cơ hội lớn để anh phát triển sự nghiệp, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc anh phải xa Lan trong khoảng thời gian dài.
Tối hôm đó, Minh gặp Lan tại quán cà phê quen thuộc. Anh ngồi đối diện cô, đôi mắt hiện rõ sự băn khoăn:
Minh: “Lan, anh… anh có chuyện muốn nói với em.”
Lan nhìn Minh, cảm thấy có điều gì đó nghiêm trọng trong giọng nói của anh:
Lan: “Có chuyện gì vậy, Minh?”
Minh thở dài, ánh mắt anh tràn đầy nỗi lo lắng:
Minh: “Anh vừa nhận được một dự án lớn từ công ty. Họ muốn anh đi công tác nước ngoài trong ít nhất sáu tháng…”
Lan hơi giật mình, đôi mắt cô thoáng chút buồn:
Lan: “Sáu tháng? Đó là thời gian rất dài, Minh…”
Minh nắm lấy tay Lan, giọng anh khẩn thiết:
Minh: “Anh biết, Lan. Anh không muốn rời xa em… nhưng đây là cơ hội lớn cho sự nghiệp của anh. Anh không biết phải làm thế nào.”
Lan im lặng một lúc, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. Rồi cô mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm:
Lan: “Minh, em hiểu mà. Anh hãy đi, đây là cơ hội của anh, và em không muốn trở thành rào cản cho ước mơ của anh. Em tin vào tình yêu của chúng ta. Em sẽ đợi anh trở về.”
Minh nhìn Lan, cảm nhận được sự mạnh mẽ và yêu thương trong đôi mắt cô. Anh xiết chặt tay cô hơn:
Minh: “Lan, anh biết em rất mạnh mẽ. Nhưng anh lo… liệu sáu tháng có làm thay đổi điều gì không?”
Lan lắc đầu, đôi mắt cô sáng lên với niềm tin mãnh liệt:
Lan: “Minh, tình yêu của em dành cho anh không phải chỉ là những lời nói. Sáu tháng hay sáu năm cũng không thể thay đổi điều đó. Em sẽ chờ anh, và khi anh trở về, chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện của mình.”
Minh xúc động, anh không nói nên lời. Anh chỉ có thể ôm chặt Lan vào lòng, cảm nhận được tình yêu và sự chân thành từ trái tim cô. Lan ôm anh, lòng cô tuy có chút lo lắng, nhưng niềm tin vào tình yêu của họ vẫn vững vàng.
Những ngày sau đó, họ dành trọn vẹn thời gian còn lại bên nhau, như thể không muốn bỏ lỡ bất cứ giây phút nào. Ngày Minh lên đường, trời lại đổ mưa. Lan tiễn anh tại sân bay, cả hai đứng dưới mái che, nhìn nhau đầy xúc động.
Minh: “Anh sẽ quay lại sớm nhất có thể, Lan. Hãy nhớ giữ gìn sức khỏe và đợi anh, được không?”
Lan cười, giọt nước mắt lăn dài trên má nhưng cô vẫn gật đầu:
Lan: “Em sẽ đợi, Minh. Em hứa.”
Họ trao nhau một nụ hôn dài dưới cơn mưa, và rồi Minh bước vào cổng kiểm soát. Lan đứng nhìn theo bóng anh khuất dần, lòng cô chợt tràn ngập nỗi nhớ nhưng cũng đầy hy vọng. Cô biết, tình yêu của họ đã vượt qua nhiều thử thách, và cô tin rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua cả thử thách này.
Khoảng cách địa lý và thời gian xa cách chỉ là những thử thách nhỏ trong câu chuyện tình yêu của họ, và Lan tin chắc rằng, khi Minh trở về, tình yêu ấy sẽ càng bền chặt hơn.