Món Quà Từ Tương Lai - Chương 3
Chương 3: Những Lựa Chọn Đúng Đắn
Thời gian trôi qua, và Minh tiếp tục tận dụng chiếc đồng hồ để điều chỉnh cuộc sống của mình theo hướng tốt đẹp hơn. Mỗi ngày, anh đều phát hiện ra rằng chiếc đồng hồ không chỉ cho phép anh quay ngược thời gian mà còn mở ra cho anh những cơ hội mới mà trước đây anh chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Một buổi sáng nọ, khi đang chuẩn bị đi làm, Minh chợt nhận ra một điều: anh chưa bao giờ dành thời gian để chăm sóc cho bản thân. Anh quyết định sử dụng chiếc đồng hồ để quay lại thời điểm trước khi anh bắt đầu làm việc, để có một buổi sáng thư giãn hơn.
“Có lẽ mình nên đi tập thể dục một chút,” anh nói với mình, và sau khi đeo chiếc đồng hồ, anh tập trung ý nghĩ vào việc muốn cải thiện sức khỏe của mình. Ngay lập tức, anh thấy mình đang đứng ở công viên gần nhà, nơi mà mọi người đang chạy bộ, đạp xe, và tập yoga.
“Mình cần phải duy trì thói quen này,” anh tự nhủ, quyết định tham gia cùng với những người xung quanh. Khi vừa hoàn thành một vòng chạy, anh cảm thấy cơ thể tràn đầy năng lượng. Cảm giác này thật tuyệt vời, và anh biết rằng việc chăm sóc sức khỏe là điều cần thiết để có thể làm việc hiệu quả.
Sau khi quay trở về với chiếc đồng hồ trên tay, Minh cảm thấy hào hứng hơn bao giờ hết. Anh quyết định tổ chức một buổi gặp mặt với Hương để chia sẻ những thay đổi tích cực mà anh đã trải qua.
“Hương! Mình muốn mời cậu đi ăn tối tối nay,” Minh đề nghị qua điện thoại.
“Ôi, có chuyện gì đặc biệt không?” Hương hỏi, giọng điệu có phần nghi ngờ.
“Chỉ là mình muốn chia sẻ một số điều thú vị về cuộc sống của mình gần đây thôi,” Minh cười đáp.
Khi buổi tối đến, Minh đưa Hương đến một nhà hàng nhỏ nhưng ấm cúng. Không khí vui vẻ khiến cả hai đều cảm thấy dễ chịu hơn.
“Cậu có vẻ tươi tỉnh hơn trước đây nhiều,” Hương nhận xét, khi họ ngồi xuống và gọi món. “Có gì đặc biệt xảy ra à?”
“Thực ra, mình đã sử dụng chiếc đồng hồ đó để cải thiện cuộc sống của mình,” Minh trả lời, ánh mắt sáng lên. “Mình đã quay ngược thời gian và sửa chữa một số điều trong quá khứ, và giờ thì mình cảm thấy như mình đang sống một cuộc sống mới.”
“Cậu nói nghiêm túc chứ?” Hương không thể tin vào tai mình. “Cậu đang lạm dụng nó à? Điều đó có thể gây ra hậu quả lớn đấy!”
“Không, không! Mình chỉ sử dụng nó để điều chỉnh một số việc nhỏ thôi. Như là cải thiện sức khỏe và quan hệ với mọi người,” Minh giải thích. “Mình đã chạy bộ mỗi ngày và cảm thấy khỏe hơn bao giờ hết.”
Hương vẫn tỏ ra nghi ngờ. “Minh, cậu nên cẩn thận. Những thay đổi nhỏ có thể dẫn đến những điều không thể đoán trước.”
“Mình hiểu, nhưng điều này giúp mình tự tin hơn,” Minh đáp. “Mình cũng đã có cơ hội để gặp lại Linh.”
“Linh? Cô ấy… người yêu cũ của cậu?” Hương hỏi với vẻ ngạc nhiên. “Cậu đã nói chuyện với cô ấy?”
“Phải. Mình đã quay lại một thời điểm mà mình đã sai lầm trong việc chia tay với cô ấy,” Minh thổ lộ. “Mình đã xin lỗi và nói với cô ấy rằng mình thực sự còn yêu cô ấy.”
“Wow, điều đó thật sự thú vị!” Hương thốt lên. “Vậy cô ấy có phản ứng thế nào?”
“Cô ấy đã rất ngạc nhiên, nhưng cuối cùng, chúng mình đã hẹn hò lại,” Minh nói, ánh mắt lấp lánh. “Mình cảm thấy như mọi thứ đang diễn ra thật tốt.”
Tuy nhiên, Hương lại lo lắng. “Nhưng cậu có nghĩ rằng việc quay ngược thời gian sẽ thay đổi cảm xúc của cô ấy không? Có thể Linh yêu cậu một cách khác với cách mà cô ấy yêu cậu trước đây.”
“Đó là một câu hỏi hay,” Minh thừa nhận. “Nhưng mình muốn tin rằng tình yêu là điều có thể vượt qua mọi thử thách.”
Buổi tối diễn ra trong không khí vui vẻ, và Minh cảm thấy hài lòng với những gì mình đã làm. Nhưng sau khi chia tay Hương và trở về nhà, anh lại cảm thấy một chút lo lắng. Anh bắt đầu tự hỏi liệu việc sử dụng chiếc đồng hồ có thực sự là đúng đắn hay không.
Một tuần trôi qua, Minh và Linh bắt đầu hẹn hò lại. Họ cùng nhau đi xem phim, ăn tối và trò chuyện như những ngày xưa. Tuy nhiên, Minh cảm thấy có gì đó không ổn. Linh có vẻ không hoàn toàn thoải mái như trước, và anh bắt đầu lo lắng về việc liệu việc anh quay ngược thời gian có làm cô ấy cảm thấy khác đi hay không.
“Mình có thể hỏi cậu một điều không?” Minh mở lời khi họ đang đi dạo trong công viên.
“Chắc chắn rồi! Cậu có chuyện gì muốn nói?” Linh cười, nhưng ánh mắt cô có chút xa xăm.
“Cậu có cảm thấy như mọi thứ giữa chúng ta đã thay đổi không?” Minh hỏi, quyết tâm không để những lo lắng ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện.
“Thực ra… có một chút,” Linh thừa nhận, giọng cô trở nên trầm hơn. “Mình cảm thấy như có điều gì đó không còn giống như trước nữa.”
Minh cảm thấy trái tim mình quặn đau. “Cậu muốn nói rằng việc mình quay lại để sửa chữa mọi thứ đã khiến cậu không còn cảm giác như xưa nữa?”
“Có lẽ,” Linh nói, nhìn xuống đất. “Mình rất vui khi gặp lại cậu, nhưng những kỷ niệm cũ cũng khiến mình khó xử.”
“Minh, mình rất trân trọng những gì cậu đã làm, nhưng mình cần thời gian để cảm nhận lại mọi thứ.” Linh nói thêm.
Những lời này như một cú sốc đối với Minh. Anh cảm thấy như mọi thứ anh đã xây dựng lại đang sụp đổ trước mắt mình. Anh không muốn mất Linh một lần nữa, nhưng đồng thời, anh cũng hiểu rằng có những thứ không thể ép buộc.
“Có thể mình đã không suy nghĩ cẩn thận,” anh thừa nhận, lòng nặng trĩu. “Mình chỉ muốn mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.”
“Cậu đã làm rất tốt, Minh,” Linh an ủi, “nhưng đôi khi, việc chấp nhận quá khứ là điều cần thiết để tiến về phía trước.”
Minh lặng im, cảm thấy mệt mỏi. Anh không biết phải làm gì tiếp theo. “Có lẽ mình nên suy nghĩ về việc sử dụng chiếc đồng hồ này một cách cẩn thận hơn,” anh nói nhỏ.
Linh mỉm cười, nhưng ánh mắt cô vẫn buồn. “Đôi khi, việc đối mặt với hiện thực là cách tốt nhất để tìm thấy hạnh phúc.”
Minh nhìn vào mắt Linh và cảm thấy một sự kết nối. Có thể anh đã quay ngược thời gian, nhưng anh cũng nhận ra rằng không phải lúc nào mọi thứ cũng có thể quay trở lại như xưa.
Khi Minh trở về nhà, anh ngồi trước gương, tay cầm chiếc đồng hồ. Anh biết rằng mình cần phải quyết định. Liệu có nên tiếp tục sử dụng sức mạnh này để thay đổi cuộc đời mình, hay nên chấp nhận những sai lầm và sống với những gì mình đã có?
“Có thể, chỉ có thời gian mới cho mình câu trả lời,” anh thở dài, đặt chiếc đồng hồ xuống bàn và quyết định sẽ không sử dụng nó thêm nữa.