Món Quà Từ Tương Lai - Chương 4
Chương 4: Tác Động Đến Tương Lai
Minh ngồi lặng lẽ trên ghế sofa, ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu sáng không gian ấm cúng của căn hộ. Chiếc đồng hồ vẫn nằm trên bàn, nó trở thành một biểu tượng cho những thay đổi lớn trong cuộc sống của anh. Nhưng giờ đây, nó cũng là nguồn gốc của sự lo lắng. Anh đã quyết định sẽ không sử dụng chiếc đồng hồ thêm nữa, nhưng sự cám dỗ vẫn luôn hiện hữu.
Một buổi chiều, khi đang đi bộ trên phố, Minh tình cờ gặp lại một người bạn cũ, Tuấn. Họ từng là những người bạn thân từ thời đại học, nhưng đã mất liên lạc sau khi tốt nghiệp.
“Minh! Lâu quá không gặp!” Tuấn vui mừng khi nhìn thấy Minh. “Cậu trông khác hẳn đấy!”
“Cảm ơn! Mình đang có những thay đổi tích cực trong cuộc sống,” Minh đáp, cố gắng che giấu cảm giác lo lắng trong lòng.
“Thật sao? Cậu có vẻ tự tin hơn. Mình luôn biết cậu sẽ thành công,” Tuấn nói, ánh mắt ánh lên niềm tự hào.
“Hãy để mình mời cậu một ly cà phê,” Minh đề nghị. Họ tìm một quán nhỏ và ngồi xuống, chuyện trò về những ngày xưa cũ.
“Cậu có biết Linh không? Mình đã quay lại với cô ấy,” Minh không kìm nổi khoe với Tuấn.
“Thật tốt! Cậu đã từng rất yêu cô ấy mà. Cảm giác như thế nào khi gặp lại?” Tuấn hỏi.
“Có chút khó khăn. Mình cảm thấy như mọi thứ không còn như trước,” Minh thở dài. “Mình đã sử dụng một chiếc đồng hồ kỳ diệu để quay ngược thời gian và sửa chữa một số quyết định sai lầm.”
Tuấn nhìn anh với vẻ mặt ngạc nhiên. “Chiếc đồng hồ kỳ diệu? Cậu nghiêm túc chứ? Nghe như trong một bộ phim giả tưởng.”
“Đúng là như vậy,” Minh nói, và bắt đầu kể về những trải nghiệm kỳ diệu của mình với chiếc đồng hồ. Nhưng khi anh nói đến cảm giác lo lắng về việc sử dụng nó, Tuấn bắt đầu có chút suy nghĩ.
“Có thể việc quay ngược thời gian không phải lúc nào cũng là điều tốt,” Tuấn nói. “Mình nghĩ rằng những sai lầm cũng mang lại bài học quý giá. Nếu không, chúng ta sẽ không học được gì cả.”
Minh gật đầu, cảm thấy những lời nói của Tuấn thật đúng đắn. “Mình hiểu điều đó, nhưng đôi khi mình chỉ muốn mọi thứ dễ dàng hơn.”
“Đúng, nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng dễ dàng. Đôi khi bạn phải đối mặt với những điều không thoải mái để trưởng thành,” Tuấn chia sẻ.
Cuộc trò chuyện với Tuấn khiến Minh cảm thấy chao đảo. Anh bắt đầu nhận ra rằng việc điều chỉnh quá khứ có thể dẫn đến những hậu quả mà anh chưa từng nghĩ đến. Khi rời khỏi quán cà phê, lòng anh đầy tâm tư.
Vài ngày sau, khi Minh quay trở lại với cuộc sống hàng ngày, anh cảm thấy căng thẳng và bối rối. Những mối quan hệ với Linh không tiến triển như mong đợi. Mặc dù họ dành nhiều thời gian bên nhau, nhưng Minh vẫn cảm thấy một khoảng cách vô hình. Linh dường như không thoải mái khi nói về quá khứ.
“Mình nghĩ rằng có thể chúng ta cần nói chuyện rõ ràng hơn,” Minh mở lời khi họ cùng nhau dạo phố.
“Có lẽ… nhưng mình cũng không biết phải nói gì,” Linh thở dài, ánh mắt cô nhìn xa xăm. “Mình thật sự vui khi gặp lại cậu, nhưng cũng cảm thấy như có điều gì đó đang ngăn cản chúng ta.”
“Mình cũng có cảm giác như vậy,” Minh thừa nhận. “Có thể việc quay ngược thời gian đã làm thay đổi cách mà chúng ta cảm nhận về nhau.”
Linh gật đầu. “Mình yêu cậu, nhưng những kỷ niệm cũ không thể biến mất. Chúng ta đã có những lý do để chia tay.”
Minh cảm thấy như một cú sốc. “Nhưng mình đã quay lại để sửa chữa sai lầm. Tại sao mọi thứ vẫn không thay đổi?”
“Có thể chúng ta cần phải học cách chấp nhận những sai lầm đó,” Linh đáp, giọng cô trầm xuống. “Đôi khi, việc quay ngược thời gian không phải là giải pháp. Mỗi quyết định đều mang đến những bài học.”
Minh cảm thấy bối rối. Anh biết Linh nói đúng, nhưng lòng anh vẫn khao khát muốn giữ cô bên cạnh. Anh bắt đầu tự hỏi liệu việc anh đã làm có thực sự là đúng đắn hay không.
Đêm đó, khi về đến nhà, Minh không thể ngủ. Anh ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ. Nó dường như đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống anh. Nhưng câu hỏi lớn nhất vẫn ám ảnh tâm trí anh: liệu có nên tiếp tục sử dụng nó để thay đổi cuộc sống của mình?
“Có lẽ mình nên thử một lần nữa,” Minh tự nhủ, “chỉ để xem những lựa chọn mà mình có thể thực hiện.”
Anh quyết định sử dụng chiếc đồng hồ một lần nữa. Lần này, không phải để sửa chữa sai lầm, mà là để khám phá những khả năng mà nó mang lại.
Nhưng khi anh nghĩ về điều đó, một cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng. Mọi sự thay đổi đều có thể dẫn đến những hệ quả không thể tưởng tượng nổi. Anh cần phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định này.
“Có lẽ mình nên tìm hiểu về tương lai của chiếc đồng hồ,” anh thầm nghĩ, “và những gì nó thực sự có thể mang lại.”