Món Quà Từ Tương Lai - Chương 5
Chương 5: Cảnh Báo Từ Tương Lai
Sáng hôm sau, Minh thức dậy với quyết tâm khám phá sức mạnh thực sự của chiếc đồng hồ. Anh muốn hiểu rõ hơn về nguồn gốc của nó, và liệu có những điều gì mà anh chưa nhận ra. Trong lúc ăn sáng, anh quyết định tìm kiếm thông tin trên Internet về chiếc đồng hồ kỳ lạ này.
Ngồi trước màn hình máy tính, Minh gõ cụm từ “đồng hồ quay ngược thời gian” vào ô tìm kiếm. Sau vài phút, hàng loạt kết quả hiện ra, nhưng hầu hết chỉ là những câu chuyện hư cấu, tiểu thuyết khoa học viễn tưởng hay những bộ phim giả tưởng. Tuy nhiên, một bài viết thú vị thu hút sự chú ý của anh. Nó nói về một truyền thuyết cổ xưa liên quan đến một chiếc đồng hồ có khả năng du hành thời gian.
“Có lẽ đây chỉ là chuyện hoang đường,” Minh tự nhủ nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi màn hình. Nội dung bài viết nói về một người đàn ông đã tìm thấy một chiếc đồng hồ tương tự và đã sử dụng nó để thay đổi quá khứ. Tuy nhiên, sau mỗi lần sử dụng, ông ta đều phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng, từ việc mất đi những người thân yêu đến việc tạo ra những biến động không thể khắc phục trong thời gian.
“Không lẽ chiếc đồng hồ này có thể mang lại những tác động tồi tệ như vậy?” Minh lo lắng.
Minh tiếp tục đọc và phát hiện ra một câu chuyện đáng sợ hơn: một người đã lạm dụng sức mạnh của chiếc đồng hồ và cuối cùng bị mắc kẹt trong vòng lặp thời gian, không bao giờ có thể trở lại cuộc sống bình thường.
“Đó là một điều không thể chấp nhận,” anh nghĩ, lòng dâng lên một nỗi sợ hãi. Anh đặt chiếc đồng hồ xuống bàn, cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Hương gọi đến. “Minh! Cậu có thời gian không? Mình có chuyện quan trọng muốn nói với cậu.”
“Có, Hương! Mình vừa tìm hiểu một số điều thú vị về chiếc đồng hồ,” Minh trả lời, cảm thấy một sự hứng khởi dâng lên.
“Chuyện gì vậy?” Hương hỏi, giọng có vẻ lo lắng.
“Có thể chiếc đồng hồ này không chỉ đơn giản là một vật dụng kỳ diệu. Mình đã đọc một bài viết nói về những hậu quả khi sử dụng nó,” Minh thở dài. “Người ta nói rằng việc quay ngược thời gian có thể dẫn đến những điều tồi tệ.”
“Minh, mình đã nói rồi! Cậu không nên sử dụng nó nữa. Có thể cậu đã thay đổi quá nhiều rồi, và bây giờ những hậu quả bắt đầu xuất hiện,” Hương cảnh báo.
“Nhưng mình cảm thấy như mình cần phải làm điều gì đó,” Minh nói, giọng anh đầy mâu thuẫn. “Mình muốn hiểu rõ hơn về chiếc đồng hồ này.”
“Có thể cậu nên tìm một người có thể giúp cậu,” Hương đề nghị. “Mình nghe nói có một người phụ nữ sống gần đây, và bà ấy được cho là có kiến thức về những vật phẩm kỳ bí.”
“Bà ấy tên gì?” Minh hỏi, cảm thấy hiếu kỳ.
“Bà ấy gọi là bà Ngoan, và bà ấy thường sống một mình trong một ngôi nhà cũ. Mọi người trong khu vực đều biết đến bà ấy,” Hương đáp. “Cậu có thể đến hỏi bà ấy về chiếc đồng hồ.”
Minh cảm thấy lòng nặng trĩu. “Cảm ơn cậu, Hương. Mình sẽ đi tìm bà ấy ngay bây giờ.”
Một giờ sau, Minh tìm đến ngôi nhà của bà Ngoan. Ngôi nhà cũ kỹ với vườn cây um tùm khiến anh cảm thấy như bước vào một thế giới khác. Mở cửa ra, bà Ngoan là một người phụ nữ lớn tuổi với mái tóc bạc và ánh mắt sắc sảo.
“Chào cháu, cháu đến tìm bà có chuyện gì?” bà hỏi với giọng nhẹ nhàng.
“Chào bà! Cháu… cháu nghe nói bà biết về những chiếc đồng hồ kỳ diệu,” Minh nói, hơi lúng túng.
“Ôi, đúng vậy. Có phải cháu đang nói về chiếc đồng hồ thời gian không?” bà Ngoan hỏi, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
“Bà biết về nó?” Minh hỏi, lòng anh bồn chồn.
“Đúng vậy. Nó không phải là một món đồ bình thường. Nó có thể cho cháu cơ hội để sửa chữa sai lầm, nhưng cũng có thể gây ra những tác động nghiêm trọng đến cuộc sống của cháu,” bà Ngoan cảnh báo.
“Cháu đã cảm thấy điều đó,” Minh thừa nhận. “Cháu muốn biết tại sao.”
“Đồng hồ thời gian là một món quà nhưng cũng là một lời nguyền. Mỗi lần cháu sử dụng nó, cháu đang thay đổi không chỉ cuộc đời mình mà còn tác động đến người khác. Những kỷ niệm, cảm xúc, và mối quan hệ đều có thể bị ảnh hưởng,” bà Ngoan giải thích.
“Có cách nào để kiểm soát nó không?” Minh hỏi, lòng đầy hoang mang.
“Cháu cần phải có sự khôn ngoan và ý thức về những gì cháu đang làm. Nếu không, cháu có thể sẽ mắc kẹt trong vòng lặp thời gian, không bao giờ có thể quay lại cuộc sống bình thường,” bà Ngoan cảnh báo.
Minh cảm thấy như một chiếc đinh ghim đâm vào lòng mình. Anh đã chơi với lửa mà không biết mình có thể bị bỏng.
“Cháu cảm ơn bà. Cháu sẽ suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi sử dụng chiếc đồng hồ lần nữa,” Minh đáp, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
“Chúc cháu may mắn,” bà Ngoan nói, và Minh rời khỏi ngôi nhà, trong lòng nặng trĩu những suy nghĩ.
Khi trở về nhà, Minh ngồi bên bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ. Anh không thể phủ nhận sức mạnh của nó, nhưng anh cũng hiểu rằng sức mạnh đó không phải là vô hạn và không phải lúc nào cũng mang lại điều tốt đẹp. Anh cảm thấy như mình đứng giữa một ngã rẽ quan trọng trong cuộc đời.
“Có lẽ đã đến lúc phải dừng lại,” anh tự nhủ, “để không làm tổn thương những người mình yêu thương.”