Morgana - Thiên Thần Sa Ngã - Chương 1
Chương 1: Sự Sa Ngã
Morgana đứng trên đỉnh ngọn đồi, nơi ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua các tầng mây, tạo thành những tia sáng rực rỡ. Cô nhìn xuống thế giới bên dưới với ánh mắt đầy nỗi buồn và quyết tâm. Đúng lúc đó, một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn bay những chiếc lông vũ trắng muốt trên đôi cánh của cô.
“Vậy là em đã quyết định rồi sao?” Một giọng nói vang lên từ phía sau, đầy đau khổ nhưng vẫn vững chắc. Đó là Kayle, chị gái của Morgana, người luôn đứng về phía công lý và trật tự.
Morgana không quay lại, chỉ lặng lẽ đứng nhìn thế giới phía xa. “Em không thể đứng nhìn nữa, Kayle. Những gì chúng ta đã làm không đủ. Con người vẫn đang bị áp bức và bị bỏ rơi. Em phải hành động.”
Kayle bước đến gần, ánh sáng từ đôi cánh của cô tạo ra những bóng đổ dài trên mặt đất. “Nhưng bằng cách nào? Bằng cách từ bỏ tất cả những gì chúng ta đã xây dựng? Bằng cách rời bỏ nhiệm vụ của mình?”
“Chị không hiểu,” Morgana quay lại, đôi mắt cô ngập tràn quyết tâm. “Chúng ta không thể chỉ đứng trên cao mà nhìn xuống, Kayle. Chúng ta phải ở đó, ở giữa họ, để giúp đỡ và bảo vệ. Em không thể làm điều đó từ thiên đàng.”
Kayle lắc đầu, đôi mắt cô ánh lên sự thất vọng. “Em không thể làm như vậy, Morgana. Chị hiểu em muốn làm gì, nhưng em không thể từ bỏ nhiệm vụ của chúng ta. Điều đó sẽ khiến thế giới rơi vào hỗn loạn. Chị không thể cho phép em làm vậy.”
“Chị không thể hiểu được cảm giác của em,” Morgana nói, giọng cô đầy đau đớn. “Chị không thấy sự đau khổ hàng ngày của những con người đó. Họ cần một thiên thần như em ở bên họ, không phải từ xa. Em không thể tiếp tục sống trong sự an toàn và xa rời thực tế.”
“Em nghĩ rằng chị không cảm thấy điều đó sao?” Kayle hỏi, giọng cô run rẩy. “Chị đã nhìn thấy đủ đau khổ để hiểu, nhưng chị tin vào một trật tự, vào sự công bằng. Nếu em từ bỏ nhiệm vụ của mình, thì tất cả những gì chúng ta đã làm sẽ trở nên vô nghĩa.”
Một cơn bão nhỏ bắt đầu nổi lên, và gió mạnh thổi qua hai chị em. Morgana cảm thấy đôi cánh của mình bị xô đẩy, nhưng cô không lùi bước. “Em không từ bỏ công lý,” Morgana nói, cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh. “Em chỉ từ bỏ cách mà chúng ta đã thực hiện nó. Em muốn tạo ra một sự thay đổi thực sự. Chị có thể cùng em không?”
Kayle nhắm mắt lại, cảm nhận sức nặng của quyết định này. “Em không hiểu rõ những gì em đang yêu cầu. Nhưng chị không thể bỏ rơi em trong lúc này. Chị sẽ làm mọi cách để đưa em trở về, nếu em không thể thấy rằng con đường này là sai lầm.”
Morgana quay lưng, chuẩn bị rời khỏi. “Em không muốn chị phải làm như vậy, Kayle. Em chỉ muốn chị hiểu rằng em đang làm điều này vì một lý do. Em không thể quay lại nữa.”
Kayle đứng đó, ánh sáng từ đôi cánh của cô dần mờ đi. “Hãy cẩn thận, Morgana. Thế giới đó không giống như em tưởng. Chị sẽ luôn đứng đây, chờ đợi ngày em nhận ra sai lầm của mình.”
Morgana bay lên không trung, rời khỏi ngọn đồi mà họ từng gọi là nhà. Dưới ánh sáng mờ nhạt của hoàng hôn, Kayle đứng nhìn theo, trái tim đầy nỗi lo lắng và buồn bã. Mối quan hệ của họ đã thay đổi mãi mãi, và cả hai đều biết rằng một con đường đầy thử thách đang chờ đợi phía trước.