Mưu sát trong cung - Chương 2
Chương 2: Vụ án bí ẩn
Khi nhóm cung nữ và Tiểu Bảo tiến vào một hành lang dài, không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn. Những bức tranh trên tường dường như đang quan sát họ, mỗi ánh mắt đều chất chứa một câu chuyện chưa được kể. Tiểu Bảo đi đầu, lòng đầy quyết tâm.
“Chúng ta phải tìm Đan Hương ngay lập tức,” anh nói. “Cô ấy có thể biết điều gì đó quan trọng về cái chết của Lưu Hoa.”
Một cung nữ trẻ tuổi, tên là Minh Ngọc, bước lên. “Nhưng Đan Hương rất quyền lực, Tiểu Bảo. Cô ấy không phải là người dễ tiếp cận.”
“Không sao,” Tiểu Bảo đáp. “Nếu cô ấy có liên quan đến vụ án, thì chúng ta cần phải đối mặt với cô ấy. Sự thật không bao giờ có thể bị che giấu mãi.”
Họ tiếp tục đi qua những hành lang u ám, rồi đến một cánh cửa lớn được chạm trổ tinh xảo. Tiểu Bảo gõ cửa và một giọng nói khẽ vang lên từ bên trong: “Vào đi.”
Cửa mở ra, và họ bước vào một căn phòng xa hoa. Đan Hương, một phi tần nổi bật với làn da trắng như tuyết và đôi mắt sắc lạnh, đang ngồi trên một chiếc ghế lớn, tay cầm chén trà. Cô ta nhìn họ với vẻ không mấy thiện cảm.
“Các ngươi muốn gì?” Đan Hương hỏi, giọng điệu kiêu ngạo.
“Chúng tôi đang điều tra cái chết của Lưu Hoa,” Tiểu Bảo nói, không chút chần chừ. “Cô có biết gì về điều đó không?”
Đan Hương đặt chén trà xuống, ánh mắt chuyển sang sắc lạnh. “Cô ta đã chết? Thật không may. Nhưng ta không thấy lý do để ta quan tâm.”
“Chúng tôi cần biết mối quan hệ của cô với Lưu Hoa,” Tiểu Bảo kiên trì. “Có thể cô ấy đã biết một bí mật nào đó của cô.”
“Bí mật?” Đan Hương cười khẩy. “Cô ta không đủ thông minh để biết bất cứ điều gì quan trọng.”
“Một phi tần như cô có thể có động cơ để muốn cô ấy biến mất,” Tiểu Bảo nói, dám đối mặt với Đan Hương. “Có những cuộc ganh đua trong cung điện này mà chúng tôi không thể lờ đi.”
“Ngươi thật dũng cảm,” Đan Hương nói, khuôn mặt vẫn lạnh lùng. “Nhưng đừng quên, sự thật không phải lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi. Đôi khi, sự thật có thể giết chết.”
Tiểu Bảo cảm thấy một cảm giác hồi hộp. “Cô không thể chối bỏ sự thật mãi mãi. Chúng tôi sẽ tìm ra điều gì đã xảy ra.”
“Cút đi,” Đan Hương quát, ánh mắt như muốn thiêu rụi anh. “Ngươi không có quyền hỏi ta điều gì.”
Khi Tiểu Bảo và nhóm cung nữ quay lưng rời khỏi, Minh Ngọc thở phào nhẹ nhõm. “Cô ấy thật đáng sợ. Có thể chúng ta nên tìm người khác để hỏi.”
“Không,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm không hề suy giảm. “Chúng ta phải theo đuổi manh mối này. Đan Hương có thể biết nhiều hơn những gì cô ấy thừa nhận.”
Khi rời khỏi căn phòng của Đan Hương, Tiểu Bảo cảm thấy cần phải thu thập thêm thông tin. Anh đề nghị nhóm cung nữ tìm hiểu về mối quan hệ giữa Lưu Hoa và Đan Hương.
“Mọi người hãy cố gắng tìm hiểu những gì cô ấy đã làm gần đây,” Tiểu Bảo nói. “Có thể có ai đó đã thấy họ gặp nhau hoặc đã nghe được điều gì đó.”
Họ chia nhau ra, mỗi người đi một hướng khác nhau trong cung điện. Tiểu Bảo cảm thấy không khí càng lúc càng nặng nề hơn, như thể mọi người đang nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ.
Sau một thời gian tìm kiếm, anh gặp lại Minh Ngọc, khuôn mặt cô tái đi. “Tiểu Bảo, tôi nghe thấy một số cung nữ đang nói về Đan Hương. Họ bảo rằng cô ấy từng bị Lưu Hoa đe dọa vì một bí mật mà cô ấy giữ.”
“Bí mật gì?” Tiểu Bảo hỏi, tim đập nhanh.
“Có vẻ như Lưu Hoa đã biết một điều gì đó về quá khứ của Đan Hương, điều mà cô ấy không muốn ai biết. Cô ấy có một mối quan hệ không chính thức với một người đàn ông trong triều,” Minh Ngọc giải thích.
“Đó có thể là động cơ,” Tiểu Bảo nói, ngọn lửa hi vọng lại bùng lên trong lòng. “Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về người đàn ông đó. Ai là người có thể khiến Đan Hương lo sợ?”
Họ tiếp tục thăm dò, lắng nghe những câu chuyện và âm thầm thu thập thông tin từ các cung nữ khác. Tiểu Bảo cảm thấy như đang bước vào một mê cung của những bí mật và âm mưu, và anh phải tìm ra lối ra trước khi quá muộn.
Khi đêm buông xuống, không khí trong cung càng trở nên u ám. Tiểu Bảo đứng một mình bên ngoài hành lang, ánh trăng chiếu sáng khuôn mặt anh. “Mình phải tìm ra sự thật,” anh thì thầm, quyết tâm không để Lưu Hoa chết trong vô vọng.
Và như vậy, cuộc điều tra tiếp tục, với những manh mối ngày càng hé mở, nhưng cũng càng lúc càng nguy hiểm hơn. Tiểu Bảo biết rằng mình đang ở trong một trò chơi sinh tử, nơi mà không chỉ sự thật bị đe dọa, mà cả tính mạng của anh cũng đang trong vòng nguy hiểm.