Mưu sát trong cung - Chương 4
Chương 4: Đối thủ quyền lực
Tiểu Bảo và Minh Ngọc quay trở lại căn phòng của Đan Hương, lòng đầy quyết tâm. Không khí trong cung điện đã trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, như thể mọi người đang nín thở chờ đợi một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.
Khi đến cửa, Tiểu Bảo gõ mạnh, không cho phép bản thân chần chừ. “Đan Hương! Chúng ta cần nói chuyện!”
Cửa mở ra, và Đan Hương đứng đó, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc. “Ngươi lại đến đây để gây rối? Ta không có thời gian cho những kẻ thăm dò như ngươi.”
“Chúng tôi không phải là kẻ thăm dò,” Tiểu Bảo đáp, kiên quyết. “Chúng tôi chỉ muốn tìm ra sự thật về cái chết của Lưu Hoa. Cô biết điều gì đó.”
“Ta không biết gì cả,” Đan Hương nói, giọng lạnh lùng. “Cô ta đã tự làm hại mình. Đừng bận tâm đến những lời xì xào của những cung nữ.”
“Lưu Hoa đã từng cảnh báo rằng cô có thể là người đứng sau,” Tiểu Bảo nói, không cho phép bản thân bị lung lay. “Cô ta nói rằng cô ghen tị với cô ấy. Cô hãy thành thật, Đan Hương.”
Ánh mắt Đan Hương lóe lên, nhưng chỉ trong chốc lát. “Ngươi có vẻ tự tin. Nhưng đừng quên, ta không phải là người dễ bị dọa.”
“Nhưng cô là người có động cơ,” Tiểu Bảo nhấn mạnh. “Nếu Lưu Hoa biết một bí mật gì đó của cô, cô sẽ phải làm gì để bảo vệ mình?”
Đan Hương tiến lại gần, ánh mắt như một con rắn. “Ngươi thực sự nghĩ rằng ta cần phải giết một cung nữ chỉ vì một bí mật tầm thường? Ngươi đang lạm dụng quyền lực của mình.”
“Đan Hương, cuộc sống của nhiều người đang bị đe dọa vì sự tham vọng của cô,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm không để bản thân bị khuất phục. “Nếu cô thực sự không liên quan, hãy giúp chúng tôi tìm ra kẻ giết người.”
“Ta không cần phải giúp ai cả,” Đan Hương nói, nhưng trong giọng nói của cô có chút dao động. “Ngươi đang phạm vào điều cấm kỵ trong cung này. Cẩn thận, Tiểu Bảo.”
Tiểu Bảo cảm thấy áp lực gia tăng, nhưng không cho phép sự sợ hãi xâm chiếm. “Nếu cô không nói thật, mọi chứng cứ sẽ chỉ ra rằng cô là kẻ tình nghi chính. Tôi không thể đứng nhìn mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.”
Đan Hương nhìn anh với vẻ thách thức. “Nếu ngươi muốn tìm hiểu sự thật, hãy chuẩn bị cho những gì ngươi sẽ phát hiện ra. Không phải ai cũng có thể chịu đựng được sự thật.”
Với lời nói đó, cô quay lưng đi, để lại Tiểu Bảo và Minh Ngọc đứng đó, cảm giác như vừa rời khỏi một cuộc chiến không hồi kết.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về Đan Hương và mối quan hệ của cô ấy với Lưu Hoa,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm không để vụ án này kết thúc mà không có lời giải.
Họ rời khỏi căn phòng và quyết định tìm kiếm thêm thông tin từ những cung nữ khác. Những người này có thể đã chứng kiến điều gì đó trong những ngày trước khi Lưu Hoa chết.
“Tiểu Bảo, có một số cung nữ ở khu vực phía đông, họ có thể biết về Đan Hương và Lưu Hoa,” Minh Ngọc gợi ý.
“Đi thôi,” Tiểu Bảo đồng ý, lòng anh rạo rực. Họ tìm đến khu vực phía đông, nơi mà những cuộc trò chuyện về âm mưu thường xảy ra.
Khi đến nơi, họ thấy một nhóm cung nữ đang trò chuyện rôm rả. Tiểu Bảo và Minh Ngọc tiến lại gần, tìm cách tạo ra một không khí thân thiện.
“Xin chào, các cô,” Tiểu Bảo bắt chuyện. “Chúng tôi đang điều tra một vụ án và rất muốn nghe về Lưu Hoa và Đan Hương. Có ai biết gì không?”
Một trong số các cung nữ, tên là Lý Phương, nhìn anh với vẻ nghi ngại nhưng rồi cũng gật đầu. “Lưu Hoa là một người tốt. Cô ấy luôn giúp đỡ mọi người. Nhưng Đan Hương… cô ta rất lạnh lùng.”
“Có điều gì đặc biệt giữa họ không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Nghe nói Đan Hương đã từng nghi ngờ Lưu Hoa có mối quan hệ bí mật với một vị công tử trong triều,” Lý Phương thì thầm, như thể sợ bị ai đó nghe thấy. “Cô ấy thường âm thầm theo dõi Lưu Hoa.”
“Người đó là ai?” Tiểu Bảo hỏi, cảm thấy những mảnh ghép đang dần khớp lại.
“Người đó là Công tử Hà, một người rất được lòng Hoàng Thượng,” Lý Phương trả lời. “Nếu Lưu Hoa thực sự có một mối quan hệ với anh ta, thì Đan Hương có lý do để ghen tuông.”
“Cảm ơn cô,” Tiểu Bảo nói, lòng tràn đầy hy vọng. “Chúng ta cần phải tìm hiểu về Công tử Hà và mối quan hệ của anh ta với Lưu Hoa.”
“Nhưng hãy cẩn thận,” Lý Phương cảnh báo. “Đan Hương có thể sẽ không để yên cho các ngươi đâu.”
Với thông tin mới trong tay, Tiểu Bảo cảm thấy mình đang tiến gần hơn đến sự thật. Họ phải đối diện với Công tử Hà và tìm hiểu mọi bí mật, nhưng không thể quên rằng mối nguy hiểm từ Đan Hương vẫn luôn rình rập.
“Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm. “Nếu Đan Hương thực sự có dính líu, chúng ta sẽ phải đối mặt với cô ta một lần nữa.”
Họ lập tức lên đường đến chỗ Công tử Hà, sẵn sàng cho một cuộc đối đầu mới trong cuộc chiến tìm kiếm sự thật. Nhưng Tiểu Bảo biết rằng mỗi bước đi đều có thể dẫn họ vào những rắc rối sâu hơn.