Nami - Người Giữ Sóng - Chương 2
Chương 2: Đối Mặt Với Nguy Hiểm
Cảnh vật trên mặt đất đã cho Nami nhiều bất ngờ. Sau khi rời khỏi ngôi làng ven biển, cô bắt đầu cuộc hành trình qua các khu rừng và núi non để tìm kiếm thông tin về cổ vật huyền thoại. Ngày hôm đó, Nami đi qua một khu rừng rậm rạp, nơi ánh sáng mặt trời chỉ chiếu qua những khe hở nhỏ trong tán lá dày đặc.
Trong khi Nami đang dò dẫm trên con đường hẹp giữa những cây cổ thụ, đột nhiên, một tiếng gầm rú lớn vang lên từ phía sau. Cô quay lại, và thấy một sinh vật khổng lồ, giống như một con sói rừng khổng lồ với bộ lông đen tuyền và đôi mắt đỏ rực, đang lao về phía mình.
Nami nhanh chóng rút thanh kiếm của mình, ánh sáng từ lưỡi kiếm phản chiếu như những cơn sóng đang cuộn lên. “Không thể để nó làm hại tôi,” cô nghĩ, và chuẩn bị cho một cuộc chiến.
Con sói tấn công, nó lao về phía Nami với tốc độ chóng mặt. Nami nhanh chóng nhảy sang một bên, vung kiếm chém về phía con quái vật. Nhưng con sói có vẻ nhanh nhẹn hơn cô tưởng. Nó tránh được cú đánh và quay lại tấn công bằng một cú vồ mạnh mẽ. Nami chỉ kịp lăn mình để né tránh, nhưng cảm thấy hơi thở của con quái vật lạnh buốt trên làn da.
“Rống!” Con sói gầm rú, đôi mắt đỏ sáng lên như lửa.
Nami hít một hơi sâu, tập trung sức mạnh của mình. Cô đưa tay lên và ra lệnh cho nước từ những dòng suối nhỏ gần đó tụ lại xung quanh mình. Nước bắt đầu quay cuồng, tạo thành một cơn lốc nhỏ bao quanh Nami, tạo ra một lớp phòng thủ dày đặc. Khi con sói lao vào, nước bắn ra khắp nơi, tạo ra một bức tường cản trở.
Con sói bị bất ngờ và dừng lại, nó nhìn vào cơn lốc nước với sự ngờ vực. Nami nhân cơ hội, vung kiếm một lần nữa, và lần này cô không bỏ lỡ. Lưỡi kiếm chạm vào cơ thể của con sói, khiến nó gầm rú đau đớn và lùi lại. Con sói lắc lư đầu, cảm giác đau đớn làm nó không còn tập trung.
Khi con sói bắt đầu yếu dần, Nami quyết định dùng một cú đánh quyết định. Cô dồn toàn bộ sức mạnh và sự tập trung vào một cú chém mạnh mẽ, khiến con sói gục xuống đất, không còn cử động.
Nami thở phào nhẹ nhõm, cô hạ thấp kiếm và bước ra khỏi cơn lốc nước, làm cho nó tan đi. Cô nhìn quanh, nhận thấy rằng trận chiến đã gây ra một số thiệt hại cho khu vực xung quanh. Cô cúi đầu một chút, cảm thấy có chút hối tiếc vì đã phải tiêu diệt một sinh vật hoang dã, nhưng biết rằng đó là sự tự vệ cần thiết.
“Cứu mình!” Một giọng nói yếu ớt từ phía xa vang lên, kéo Nami ra khỏi suy nghĩ của mình. Cô quay đầu và thấy một người đàn ông gầy gò, bị thương, đang cố gắng di chuyển về phía cô.
Nami tiến lại gần, cẩn thận để không làm người đàn ông sợ hãi. “Bạn có ổn không?” cô hỏi.
Người đàn ông nhìn cô với ánh mắt hoài nghi nhưng cũng có chút hy vọng. “Tôi bị tấn công bởi bọn cướp… họ đã tấn công chúng tôi và chiếm lấy một số vật phẩm quý giá.”
Nami gật đầu. “Tôi sẽ giúp bạn, nhưng trước tiên, hãy để tôi xem vết thương của bạn.”
Nami sử dụng những kỹ năng y tế đơn giản để xử lý vết thương của người đàn ông, trong khi anh ta kể cho cô nghe về cuộc tấn công của bọn cướp và thông tin về nơi chúng đang trú ẩn.
“Có thể tôi sẽ tìm thấy thêm manh mối về cổ vật của mình nếu tôi điều tra khu vực đó,” Nami nghĩ, và quyết định sẽ tiếp tục hành trình của mình, không chỉ để tìm cổ vật mà còn để giúp đỡ những người gặp khó khăn trên đường.
“Cảm ơn bạn,” người đàn ông nói với sự biết ơn. “Tên tôi là Aric. Nếu bạn cần sự giúp đỡ, hãy tìm đến làng của tôi. Chúng tôi sẽ giúp bạn bất cứ điều gì bạn cần.”
Nami mỉm cười. “Cảm ơn bạn, Aric. Tôi sẽ nhớ đến lời mời của bạn.”
Với một tinh thần mới và một hướng đi rõ ràng hơn, Nami tiếp tục cuộc hành trình, quyết tâm tìm kiếm cổ vật huyền thoại và giải cứu dân tộc của mình khỏi sự hủy diệt.