Nami - Người Giữ Sóng - Chương 3
Chương 3: Lời Hứa Từ Quá Khứ
Sau cuộc chiến căng thẳng với con sói khổng lồ, Nami đã thấm mệt nhưng không thể dừng lại. Cô tiếp tục di chuyển qua khu rừng, vừa đi vừa quan sát môi trường xung quanh. Sự nguy hiểm không bao giờ có vẻ sẽ dừng lại, và Nami biết rằng cô cần phải cẩn trọng hơn.
Đến chiều muộn, cô phát hiện một ngôi nhà nhỏ, hẻo lánh nằm sâu trong rừng. Ngôi nhà có vẻ cũ kỹ, mái lợp rêu và cây cối bao quanh tạo nên một bức tranh yên bình nhưng cũng đầy bí ẩn. Nami quyết định tiếp cận để tìm sự giúp đỡ.
Khi cô gõ cửa, một người đàn ông trung niên mở cửa. Ông mặc một bộ quần áo cũ kỹ, và đôi mắt của ông toát lên vẻ trí thức và sự bí ẩn. “Chào, khách lạ. Tôi có thể giúp gì cho bạn?” ông hỏi với giọng điệu vừa lịch thiệp vừa cảnh giác.
Nami cúi đầu chào. “Tôi là Nami. Tôi đang tìm kiếm một cổ vật huyền thoại có thể cứu dân tộc của tôi. Tôi nghe nói rằng bạn có thể biết điều gì đó về nó.”
Người đàn ông nhìn Nami với sự nghi ngờ, nhưng rồi ông mời cô vào trong. “Hãy vào trong và kể cho tôi câu chuyện của bạn. Có thể tôi biết một chút gì đó về cổ vật mà bạn đang tìm.”
Bên trong ngôi nhà, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu tạo ra một không gian ấm cúng và lôi cuốn. Người đàn ông dẫn Nami đến một chiếc bàn nhỏ, nơi ông rót trà vào hai chiếc tách. Nami cầm tách trà và bắt đầu kể về cuộc hành trình của mình, về dân tộc của cô và sự hủy diệt đang đến gần.
Người đàn ông lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng gật đầu để thể hiện sự hiểu biết. Khi Nami kết thúc câu chuyện, ông khẽ thở dài và đưa tay vào một cái hộp cũ trên kệ. Ông lấy ra một cuốn sách cũ kỹ, bìa sách được trang trí bằng các ký hiệu kỳ lạ.
“Cuốn sách này chứa thông tin về cổ vật bạn đang tìm kiếm,” ông nói. “Nhưng trước khi bạn có thể sử dụng nó, bạn cần phải hiểu về mối liên hệ giữa cổ vật và chính bản thân bạn.”
Nami nhìn cuốn sách với ánh mắt nghi ngờ nhưng đầy sự tò mò. “Mối liên hệ đó là gì?”
Người đàn ông mở sách và chỉ vào một trang có hình vẽ một cổ vật hình tròn với các ký hiệu cổ xưa. “Cổ vật này không chỉ là một vật phẩm mạnh mẽ. Nó còn gắn liền với dòng máu của bạn, và có thể chỉ những người thừa kế chân chính của nó mới có thể sử dụng được sức mạnh của nó.”
Nami nhíu mày, cảm thấy sự lo lắng gia tăng. “Tôi chưa bao giờ nghe về điều này. Làm thế nào tôi có thể biết mình có phải là người thừa kế không?”
Người đàn ông mỉm cười nhẹ. “Để kiểm tra điều đó, bạn cần phải thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt. Có một khu vực bị lãng quên ở phía bắc rừng rậm. Đó là nơi mà những người thừa kế trước đây đã thử thách để chứng minh khả năng của họ.”
“Vậy tôi cần phải làm gì?” Nami hỏi, ánh mắt kiên định.
Người đàn ông đưa cho Nami một chiếc vòng tay bạc có các ký hiệu giống như trong sách. “Đeo chiếc vòng này và đi đến khu vực đó. Nó sẽ hướng dẫn bạn đến nơi cần đến. Hãy cẩn thận, vì những thử thách ở đó không dễ dàng.”
Nami nhận lấy chiếc vòng và cảm ơn người đàn ông. Khi cô ra khỏi ngôi nhà, ánh trăng đã lên cao, soi sáng con đường phía trước. Cô biết rằng thử thách sắp tới sẽ không đơn giản, nhưng lòng quyết tâm của cô không bị lay chuyển. Cô bắt đầu hành trình về phía bắc, hướng đến nơi mà định mệnh của cô đang chờ đợi.