Nami - Người Giữ Sóng - Chương 9
Chương 9: Cuộc Gặp Gỡ Với Người Bảo Vệ
Khi Nami đặt tay lên ký hiệu hình sóng, một ánh sáng nhạt phát ra từ các ký hiệu trên cánh cửa. Các ký hiệu bắt đầu phát sáng theo từng bước mà Nami thực hiện, và một âm thanh lạch cạch vang lên khi cánh cửa từ từ mở ra, để lộ ra một lối đi hẹp dẫn xuống sâu hơn trong hang động.
Nhóm của Nami bước qua cánh cửa và thấy mình đứng trước một đại sảnh lớn, tường được khắc chạm trổ những hình ảnh cổ xưa và ánh sáng phát ra từ những viên đá quý lấp lánh trên trần. Đại sảnh rộng lớn, với những bức tượng khổng lồ của các chiến binh và thần thánh, tạo nên một bầu không khí trang nghiêm và bí ẩn.
Ở trung tâm đại sảnh, có một bệ đá lớn, trên đó đặt một chiếc hộp cổ xưa bằng vàng ròng, với các biểu tượng tương tự như trên cánh cửa. Đó chính là cổ vật mà Nami đã tìm kiếm.
Khi nhóm tiến đến gần bệ đá, một người bảo vệ xuất hiện từ bóng tối, mặc một bộ áo choàng dài với một chiếc mặt nạ trang nghiêm. Người bảo vệ này có một khí chất mạnh mẽ và uy nghi, và ánh mắt của hắn không hề thể hiện sự cảm xúc.
“Chào mừng các ngươi,” người bảo vệ nói với giọng nói vang vọng, không thể đoán được nguồn gốc. “Ta là người bảo vệ của Đền Thần Lời. Các ngươi đã vượt qua các thử thách và chứng tỏ sự xứng đáng. Tuy nhiên, để có được cổ vật, các ngươi phải chứng minh mình có động cơ thuần khiết.”
Nami tiến lên một bước và nói với sự quyết tâm. “Tôi là Nami, một chiến binh từ biển sâu. Tôi tìm kiếm cổ vật này để cứu dân tộc của tôi khỏi sự hủy diệt. Tôi không có ý định làm hại ai, mà chỉ muốn bảo vệ và cứu giúp.”
Người bảo vệ quan sát Nami với ánh mắt lạnh lùng, rồi gật đầu. “Được rồi, để ta kiểm tra sự thuần khiết trong trái tim của ngươi.”
Hắn vung tay và từ không khí hiện ra một hình ảnh ảo, cho thấy hình ảnh của dân tộc của Nami đang bị tấn công bởi một kẻ thù không rõ. Nami nhìn chằm chằm vào hình ảnh đó, trái tim cô đau nhói khi thấy những người dân của mình đang chịu đựng sự tàn phá.
“Nếu như ngươi thật sự muốn cứu họ,” người bảo vệ nói, “hãy chứng tỏ lòng dũng cảm và sự quyết tâm của ngươi bằng cách giải quyết các thử thách cuối cùng mà ta sẽ đặt ra.”
Nami gật đầu, chuẩn bị sẵn sàng cho thử thách tiếp theo. Cô biết rằng chỉ còn một bước nữa để đạt được mục tiêu và cứu dân tộc của mình.
“Ta sẽ thử thách ngươi bằng một câu đố,” người bảo vệ nói. “Trả lời đúng câu đố và cổ vật sẽ thuộc về ngươi. Trả lời sai, và ngươi sẽ phải rời khỏi đây mà không đạt được điều gì.”
Câu đố của người bảo vệ được trình bày dưới dạng một bài thơ cổ, với những từ ngữ đầy bí ẩn. Nami tập trung, cố gắng giải mã ý nghĩa của từng câu, trong khi Aric và Lyra giữ cảnh giác với bất kỳ mối nguy hiểm nào có thể xuất hiện.
Sau một hồi suy nghĩ căng thẳng, Nami cuối cùng cũng đưa ra câu trả lời đúng. Người bảo vệ gật đầu hài lòng và bước sang một bên. “Ngươi đã chứng tỏ sự xứng đáng của mình. Cổ vật thuộc về ngươi.”
Với sự đồng ý của người bảo vệ, Nami tiến đến bệ đá và mở chiếc hộp cổ xưa. Bên trong, ánh sáng từ cổ vật huyền thoại tỏa ra, chiếu sáng toàn bộ đại sảnh. Nami cảm thấy một sức mạnh và sự bình yên lấp đầy tâm trí mình, biết rằng cô đã hoàn thành một phần quan trọng của nhiệm vụ.
“Chúng ta đã làm được rồi,” Nami nói với sự hân hoan. “Giờ thì chúng ta cần phải trở về và dùng cổ vật này để cứu dân tộc của tôi.”
Người bảo vệ mỉm cười một cách hiếm hoi, ánh mắt của hắn chứa đựng sự hài lòng. “Chúc các ngươi may mắn trên hành trình tiếp theo. Hãy nhớ rằng sức mạnh không chỉ đến từ cổ vật, mà còn từ trái tim và ý chí của các ngươi.”
Với cổ vật trong tay và lòng đầy quyết tâm, Nami, Aric, Lyra, và Eamon bắt đầu hành trình trở về, sẵn sàng đối mặt với những thử thách tiếp theo để thực hiện sứ mệnh cứu dân tộc của cô khỏi sự hủy diệt.