Nền Văn Minh Tái Sinh - Chương 1
Chương 1: Cái Chết và Sự Sống
Ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu xuống sa mạc Ai Cập, tạo ra một biển cát lấp lánh dưới chân các nhà khảo cổ. Linh, một nhà khảo cổ học nổi tiếng với đam mê mãnh liệt về lịch sử cổ đại, đang đứng giữa những tàn tích của một ngôi đền cổ. Mái tóc đen dài của cô bay phấp phới trong cơn gió nhẹ, và ánh mắt cô sáng lên khi cô chăm chú nghiên cứu một phần của bức tường đổ nát.
Linh cúi xuống, nhẹ nhàng phủi bụi từ bề mặt của một viên đá lớn. Trên viên đá, những ký hiệu kỳ bí nổi bật lên như những dấu vết của một nền văn minh đã biến mất từ lâu. Cô đưa tay lên, cẩn thận chạm vào những ký hiệu đó, như thể cố gắng nghe thấy âm thanh của quá khứ.
“Linh, em tìm thấy gì vậy?” giọng của Ahmed, trợ lý của Linh, vang lên từ phía sau.
“Anh nhìn xem,” Linh trả lời mà không ngẩng lên, “Có thể đây là một phần của một ngôi đền chưa được khám phá. Những ký hiệu này không giống bất kỳ thứ gì tôi đã thấy trước đây.”
Ahmed đến gần, cúi xuống để xem xét viên đá. “Có vẻ như nó thuộc về một nền văn minh rất cổ xưa. Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Những gì chúng ta thấy có thể có sức mạnh vượt xa những gì chúng ta tưởng tượng.”
Linh gật đầu. “Tôi cảm nhận được điều đó. Nhưng tôi cần phải nghiên cứu thêm. Những ký hiệu này có thể là một manh mối quan trọng.”
Họ tiếp tục làm việc, và Linh sử dụng công cụ khảo cổ để làm sạch bề mặt viên đá. Bất chợt, một tiếng động lớn vang lên từ dưới lòng đất. Đất xung quanh viên đá rung chuyển, và một cơn gió mạnh thổi lên từ lỗ hổng dưới nền cát.
“Linh, cẩn thận!” Ahmed la lên, nhưng quá muộn.
Viên đá bắt đầu lắc lư, và bất ngờ một lỗ hổng lớn mở ra dưới chân Linh. Cô chỉ kịp hét lên một tiếng trước khi bị hút xuống bên dưới trong sự hỗn loạn của bụi và cát.
Khi cơn chấn động qua đi, cảnh vật xung quanh Linh im lặng. Cô mở mắt ra, cảm giác chóng mặt và đau đớn. Ánh sáng mờ ảo chiếu vào từ một khe hở nhỏ phía trên, nhưng xung quanh cô chỉ là những bức tường đá lạnh lẽo và ẩm ướt. Cô cố gắng đứng dậy, nhưng cảm giác choáng váng khiến cô ngã trở lại.
“Ai… ai đó?” Linh gọi, nhưng không có ai trả lời.
Cô cố gắng đứng dậy lần nữa, và khi mắt cô dần quen với ánh sáng, cô nhận thấy mình đang ở trong một căn phòng rộng lớn với các bức tường được chạm khắc bằng những ký hiệu tương tự như viên đá mà cô đã tìm thấy. Phía trước có một cái bàn đá cổ xưa với một cuộn giấy cuộn lại và một số công cụ lạ lẫm.
Linh bước đến cái bàn, mở cuộn giấy ra, và thấy những hình vẽ và ký hiệu phức tạp. Cô cảm thấy tim mình đập mạnh khi nhận ra rằng đây có thể là những văn bản hoặc hướng dẫn từ nền văn minh cổ đại mà cô đang tìm kiếm.
“Phải tìm cách ra khỏi đây,” cô tự nhủ. “Nhưng trước tiên, tôi phải hiểu những gì mình đang đối mặt.”
Cô cẩn thận nghiên cứu các ký hiệu và cuộn giấy, cố gắng giải mã những thông tin có thể giúp cô hiểu được nền văn minh này và tìm đường trở lại với nhóm của mình.
Khi đang mải mê nghiên cứu, Linh cảm thấy một cơn gió lạnh lẽo lướt qua. Cô ngẩng đầu lên và thấy một bóng người mờ nhạt xuất hiện trong căn phòng. Mặc dù bóng người không rõ ràng, nhưng Linh có cảm giác rằng đó là một ai đó có thể giúp cô giải quyết bí ẩn này.
“Mình không cô đơn,” Linh thầm nghĩ, nắm chặt viên đá trong tay và chuẩn bị cho những thách thức tiếp theo.