Nền Văn Minh Tái Sinh - Chương 2
Chương 2: Thế Giới Mới
Linh ngồi xuống, ánh sáng yếu ớt từ khe hở phía trên chiếu xuống, tạo nên những bóng dài trên các bức tường đá. Cô tiếp tục nghiên cứu cuộn giấy, cố gắng giải mã các ký hiệu. Nhưng cảm giác mệt mỏi và lo lắng khiến công việc trở nên khó khăn hơn. Cô đứng dậy, quyết định khám phá khu vực xung quanh để tìm hiểu thêm về căn phòng này và có thể tìm ra lối ra.
Linh di chuyển quanh căn phòng, mỗi bước đi đều vang lên âm thanh của những viên đá cũ. Trên các bức tường, những hình vẽ kỳ lạ mô tả cảnh vật và hoạt động của một nền văn minh cổ xưa. Một bức tranh đặc biệt thu hút sự chú ý của cô – một hình ảnh về một thành phố cổ, với những kim tự tháp và đền thờ, nổi bật dưới ánh sáng của một mặt trời lạ.
Bỗng dưng, một cánh cửa bí mật ở góc phòng mở ra, hé lộ một con đường hẹp dẫn xuống phía dưới. Linh không ngần ngại, bước vào con đường tối tăm đó. Cô cầm đèn pin và tiếp tục đi xuống, tâm trạng vừa hồi hộp vừa háo hức.
Con đường dẫn đến một không gian rộng lớn hơn, một đại sảnh với các cột đá cao và những ánh sáng phát ra từ các nguồn ánh sáng bí ẩn. Linh nhìn xung quanh và cảm thấy như mình đang ở giữa một thành phố cổ đại. Các tòa nhà và đường phố dường như được phục hồi một cách hoàn hảo, mặc dù không có dấu hiệu của con người hiện tại.
“Đây không thể là một phần của hiện tại,” Linh thầm nghĩ, “Nhưng nếu đây không phải là hiện tại, thì tôi đang ở đâu?”
Trong lúc suy nghĩ, một nhóm người xuất hiện từ bóng tối. Họ mặc trang phục cổ xưa và di chuyển với sự tự tin và kiên quyết. Linh đứng im lặng, cảm giác hồi hộp lan tỏa trong cơ thể. Một người trong nhóm, một người đàn ông cao lớn với bộ đồ truyền thống, tiến về phía cô.
“Chào mừng đến với thời đại của chúng tôi,” người đàn ông nói bằng một ngôn ngữ cổ xưa mà Linh không quen thuộc, nhưng dường như có thể hiểu được qua âm điệu và các ký hiệu trên môi anh ta.
Linh cảm thấy ngạc nhiên và nói: “Tôi không hiểu các bạn đang nói gì. Tôi là Linh, một nhà khảo cổ học. Tôi đã tìm thấy một viên đá và bất ngờ bị rơi vào đây. Các bạn có thể giúp tôi không?”
Người đàn ông mỉm cười và nói: “Tôi là Amon, và đây là nhóm của tôi. Chúng tôi là những người bảo vệ nền văn minh cổ đại. Có vẻ như bạn đã tìm thấy con đường vào thời đại của chúng tôi.”
Linh nhìn Amon với vẻ hoài nghi và tò mò. “Thời đại của các bạn? Có phải tôi đang ở trong một thời gian khác, hay một thế giới khác?”
Amon gật đầu. “Đúng vậy. Chúng tôi sống trong một thế giới mà nền văn minh cổ đại đã được tái sinh. Thực ra, chúng tôi sống trong một thời kỳ tương lai mà nền văn minh cổ đại đã được phục hồi để duy trì và bảo vệ di sản của tổ tiên.”
Linh cảm thấy choáng váng. “Vậy tôi đã bị đưa đến tương lai? Nhưng làm sao mà nền văn minh cổ đại lại được phục hồi như vậy?”
Amon giải thích: “Chúng tôi đã tìm ra cách tái sinh nền văn minh cổ đại từ những di tích và công nghệ của tổ tiên. Chúng tôi học hỏi và phát triển dựa trên những kiến thức đó. Nhưng không phải tất cả đều hoàn hảo. Có những kẻ thù muốn phá hủy di sản của chúng tôi.”
Linh cảm thấy sự nghi ngờ và lo lắng, nhưng cũng cảm thấy sự hào hứng. “Tôi muốn hiểu thêm về thế giới này. Có cách nào để tìm hiểu thêm về nền văn minh cổ đại và những nguy hiểm mà các bạn đang đối mặt không?”
Amon nhìn Linh với sự nghiêm túc. “Có. Nhưng bạn cần phải chứng minh rằng bạn có thể giúp đỡ chúng tôi trong nhiệm vụ bảo vệ nền văn minh này. Chúng tôi có thể dẫn bạn đến nơi an toàn và giới thiệu cho bạn những gì bạn cần biết. Nhưng trước tiên, bạn cần phải hiểu rằng đây là một thế giới đầy thử thách và nguy hiểm.”
Linh gật đầu quyết tâm. “Tôi sẵn sàng. Hãy cho tôi biết tôi cần làm gì.”
Amon mỉm cười. “Tốt. Chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc đưa bạn đến trung tâm của thành phố. Từ đó, bạn sẽ học về nền văn minh cổ đại và nhiệm vụ của chúng tôi.”
Cả nhóm bắt đầu di chuyển qua các con phố cổ, ánh sáng từ các đèn lồng cổ xưa chiếu sáng con đường phía trước. Linh cảm nhận được sự hồi hộp và kỳ diệu của thế giới mới mà cô đang khám phá.