Ngăn chặn nội chiến - Chương 7
Chương 7: Kế Phản Kích
Những ngày tiếp theo, không khí trong triều đình Thục Hán trở nên căng thẳng đến mức ngột ngạt. Dù Gia Cát Lượng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh trước mọi người, ông biết rằng cuộc đối đầu giữa ông và Ngụy Diên đang tới gần. Để chuẩn bị, ông âm thầm củng cố lực lượng và tập hợp những tướng lĩnh trung thành xung quanh mình, sẵn sàng đối phó khi thời cơ đến.
Một buổi chiều, Gia Cát Lượng gọi Triệu Vân, Khương Duy và một số tướng lĩnh thân tín đến để bàn bạc kế hoạch phản công. Trong căn phòng nhỏ, ánh nến hắt ra những bóng mờ trên tường, khắc sâu vào từng gương mặt quyết tâm.
“Thừa tướng,” Triệu Vân bắt đầu, “Ngụy Diên đã bắt đầu hành động rõ ràng hơn. Hắn đang chiêu mộ binh sĩ từ các vùng ven, và ta nghe nói hắn đã bí mật tổ chức những buổi họp mặt với một số tướng lĩnh khác.”
Gia Cát Lượng khẽ gật đầu, đôi mắt sắc bén của ông ánh lên vẻ điềm tĩnh pha chút mưu lược. “Ta đã lường trước điều này. Ngụy Diên nghĩ rằng ta không nhận ra các kế hoạch của hắn, nhưng thực tế, mọi động thái của hắn đều nằm trong sự giám sát của ta.”
Khương Duy, người luôn trung thành và kính trọng Gia Cát Lượng, nhìn lên, giọng nói đầy sự tin tưởng: “Thừa tướng, chúng ta nên hành động thế nào? Nếu để hắn tiếp tục như vậy, e rằng nội chiến sẽ bùng nổ sớm.”
Gia Cát Lượng mỉm cười nhẹ, một nụ cười đầy ẩn ý. “Ta không định đối đầu trực tiếp với Ngụy Diên. Thay vào đó, chúng ta sẽ sử dụng kế ‘rút củi đáy nồi’. Ta đã bắt đầu cô lập hắn khỏi các đồng minh trong triều. Chúng ta sẽ đánh từ từ, không để hắn nhận ra cho đến khi mọi thứ đã quá muộn.”
Mọi người đều chăm chú lắng nghe, không ai dám ngắt lời. Gia Cát Lượng tiếp tục giải thích kế hoạch chi tiết của mình:
“Trước tiên, chúng ta sẽ cử người gặp riêng từng tướng lĩnh mà hắn đang cố chiêu dụ. Những người nào còn do dự, ta sẽ làm cho họ thấy rằng theo phe hắn chỉ mang lại thất bại. Ta cũng đã chuẩn bị sẵn một số bằng chứng về việc hắn lợi dụng binh quyền để phục vụ cho tham vọng cá nhân. Khi ta tung ra những bằng chứng này, không ai sẽ dám theo hắn nữa.”
Triệu Vân gật đầu, nhận ra sự khôn ngoan trong kế hoạch của Gia Cát Lượng. “Thừa tướng, vậy còn khi hắn phát hiện ra kế hoạch của ngài? Hắn có thể liều lĩnh nổi dậy trước khi chúng ta kịp hành động.”
Gia Cát Lượng im lặng một lúc, rồi đáp: “Nếu điều đó xảy ra, chúng ta đã chuẩn bị quân đội để sẵn sàng đối phó. Dù hắn có hành động sớm hay muộn, hắn sẽ không có đủ lực lượng để đối đầu với chúng ta. Nhưng quan trọng hơn, ta muốn cho hắn thấy rằng hắn không hề có nhiều đồng minh như hắn nghĩ.”
Trong khi đó, Ngụy Diên vẫn tin rằng kế hoạch của mình đang tiến triển thuận lợi. Ông ta liên tục gặp gỡ những tướng lĩnh và binh sĩ, thuyết phục họ về sự yếu kém của Gia Cát Lượng và Lưu Thiện, đồng thời hứa hẹn một tương lai mạnh mẽ hơn cho Thục Hán dưới sự lãnh đạo của mình.
Một buổi tối, Ngụy Diên tổ chức một cuộc họp bí mật với các tướng lĩnh ủng hộ ông ta. Tại một ngôi nhà ngoại ô thành, ánh đuốc rực sáng khắp căn phòng. Ông ta đứng giữa đám đông, với dáng vẻ kiêu hãnh và đầy tự tin.
“Thưa các vị,” Ngụy Diên cất giọng, “đã đến lúc chúng ta hành động. Thục Hán đang chìm đắm trong sự yếu đuối dưới bàn tay của Gia Cát Lượng. Ta đã có kế hoạch chiếm quyền, và các vị sẽ là những người đứng bên cạnh ta khi chúng ta giành lại quyền lực cho đất nước.”
Một số tướng lĩnh gật đầu đồng tình, nhưng không phải tất cả. Một số người bắt đầu có sự do dự sau khi được tiếp cận bởi những người của Gia Cát Lượng. Họ nhận ra rằng theo phe Ngụy Diên có thể dẫn đến thất bại, và lòng trung thành của họ với Thục Hán vẫn còn mạnh mẽ.
Ngụy Diên, không nhận ra sự thay đổi này, vẫn tiếp tục vạch ra kế hoạch nổi dậy. Ông ta tin rằng với binh lực mình nắm trong tay, cộng với sự hỗ trợ từ các tướng lĩnh, việc lật đổ Gia Cát Lượng chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng không lâu sau đó, kế hoạch của Gia Cát Lượng bắt đầu phát huy hiệu quả. Những tướng lĩnh mà Ngụy Diên tin tưởng dần dần rời xa ông ta. Họ âm thầm báo cáo lại cho Gia Cát Lượng, và một số người thậm chí chuyển về phe thừa tướng. Ngụy Diên không biết rằng mình đang bị cô lập dần dần, như một con sói bị tách khỏi bầy đàn.
Trong một buổi họp cuối cùng với các tướng lĩnh, Gia Cát Lượng đưa ra những bằng chứng mà ông đã thu thập được về âm mưu phản loạn của Ngụy Diên. Các tướng lĩnh khác, thấy rõ sự phản bội của Ngụy Diên, lập tức cam kết sẽ hỗ trợ Gia Cát Lượng trong việc dập tắt âm mưu.
Gia Cát Lượng, bằng sự khôn khéo và chiến lược của mình, đã thành công trong việc cô lập và vô hiệu hóa Ngụy Diên mà không cần phải đổ máu.
Sáng sớm hôm sau, Gia Cát Lượng ra lệnh bắt giữ Ngụy Diên cùng những người trung thành với ông ta. Ngụy Diên, dù biết mình đã thất bại, vẫn cố gắng chống trả. Trong cơn tuyệt vọng, ông ta tuyên bố rằng mình chỉ muốn cứu Thục Hán khỏi sự diệt vong, nhưng không ai còn tin vào những lời của ông ta nữa.
Ngụy Diên cuối cùng bị bắt giữ và xử tử vì tội phản loạn. Âm mưu nổi dậy của ông ta đã bị dập tắt trước khi kịp bùng phát thành nội chiến, nhờ sự nhạy bén và mưu lược của Gia Cát Lượng.
Sau cái chết của Ngụy Diên, Gia Cát Lượng một lần nữa củng cố sự ổn định trong triều đình. Ông biết rằng đây không phải là mối đe dọa cuối cùng, nhưng ít nhất lúc này, Thục Hán đã tránh được một cuộc nội chiến đẫm máu. Ông thầm cảm ơn sự trung thành của những tướng lĩnh, và tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ đất nước khỏi những hiểm họa khác.