Nghệ Thuật Sống Của Anne Frank - Chương 2
Chương 2: Sự Ẩn Nấp
Cuộc sống của gia đình Frank bị đảo lộn hoàn toàn khi họ phải rời khỏi ngôi nhà ấm cúng để bắt đầu cuộc sống ẩn nấp. Một buổi sáng sớm, Otto Frank triệu tập cả gia đình lại và thông báo kế hoạch.
Otto: “Edith, Anne, Margot, chúng ta phải rời đi ngay lập tức. Mọi thứ đã sẵn sàng. Chúng ta sẽ ẩn náu trong căn gác phía sau văn phòng của bố.”
Margot: “Bố, chúng ta sẽ phải sống như thế này bao lâu?”
Otto: “Bố không biết chắc, Margot. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị cho mọi tình huống. Điều quan trọng nhất là giữ an toàn cho mọi người.”
Anne lặng lẽ thu dọn đồ đạc, trong lòng đầy lo lắng nhưng cũng quyết tâm. Cô bé mang theo những món đồ yêu thích, trong đó có quyển nhật ký thân thuộc.
Anne: “Con sẽ mang theo nhật ký của mình. Con muốn ghi lại tất cả những gì sẽ xảy ra.”
Edith: “Đúng vậy, Anne. Viết sẽ giúp con vượt qua những ngày tháng khó khăn này.”
Gia đình Frank di chuyển cẩn thận trong bóng tối, đến nơi ẩn náu bí mật. Đó là một căn gác chật chội, phía sau văn phòng của Otto, nơi họ sẽ phải sống trong sự im lặng và kín đáo.
Otto: “Từ bây giờ, chúng ta phải giữ im lặng tuyệt đối vào ban ngày. Không ai được phép biết chúng ta đang ở đây.”
Margot: “Em sẽ cố gắng hết sức, bố. Nhưng sống trong im lặng thật sự rất khó khăn.”
Anne: “Chúng ta sẽ quen dần thôi, Margot. Ít nhất chúng ta vẫn còn nhau.”
Thời gian trôi qua, gia đình Frank dần thích nghi với cuộc sống mới. Họ chia sẻ không gian ẩn nấp với gia đình Van Pels và bác sĩ Dussel. Sự chật chội và thiếu thốn khiến mọi người phải đối mặt với nhiều thách thức, nhưng tình đoàn kết và lòng kiên cường giúp họ vượt qua.
Peter Van Pels: “Anne, em có bao giờ nghĩ đến những ngày tháng tự do trước kia không?”
Anne: “Có chứ, Peter. Nhưng em tin rằng chúng ta sẽ lại được sống tự do. Em vẫn luôn hy vọng và viết về điều đó.”
Những ngày trong căn gác trôi qua chậm rãi. Anne tiếp tục viết nhật ký, tìm thấy sự an ủi và niềm vui trong từng trang viết.
Anne (viết trong nhật ký): “Cuộc sống trong căn gác này thật khó khăn, nhưng em luôn giữ vững niềm tin. Em tin rằng một ngày nào đó, chúng ta sẽ lại được nhìn thấy ánh sáng của tự do.”
Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, Anne luôn tìm cách để duy trì tinh thần lạc quan. Cô bé thường xuyên trò chuyện với Margot và Peter, chia sẻ những suy nghĩ và ước mơ của mình.
Anne: “Margot, em muốn trở thành nhà văn. Em muốn kể lại câu chuyện của mình và truyền cảm hứng cho mọi người.”
Margot: “Em sẽ làm được, Anne. Em là người mạnh mẽ và thông minh nhất mà chị từng biết.”
Cuộc sống trong căn gác tiếp tục, với những lo âu và hy vọng đan xen. Anne và mọi người vẫn kiên trì, tin rằng một ngày nào đó, họ sẽ vượt qua tất cả và tìm thấy tự do.