Nghệ Thuật Thuyết Phục Của Chaim Weizmann - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Của Một Nhà Khoa Học
Năm 1874, tại một ngôi làng nhỏ ở Motal, Nga (nay là Belarus), Chaim Weizmann chào đời trong một gia đình Do Thái nghèo khó. Ngay từ nhỏ, Chaim đã tỏ ra rất thông minh và ham học hỏi. Ông đặc biệt yêu thích các môn khoa học và luôn mơ ước trở thành một nhà khoa học nổi tiếng.
Một buổi tối, khi Chaim còn là một cậu bé, ông ngồi bên cạnh cha mình, đọc sách dưới ánh đèn dầu.
Chaim: “Cha ơi, tại sao chúng ta không có đủ tiền để mua sách vở và học hành như các bạn khác?”
Cha Chaim: “Con trai à, cuộc sống này không dễ dàng, nhưng nếu con có trí tuệ và lòng kiên trì, con có thể thay đổi số phận của mình. Hãy luôn học hỏi và không ngừng nỗ lực.”
Chaim từ nhỏ đã rất quyết tâm và không ngừng học hỏi. Khi trưởng thành, ông được nhận vào học tại Đại học Zurich, Thụy Sĩ, nơi ông theo đuổi đam mê nghiên cứu hóa học.
Một ngày nọ, Chaim gặp người bạn cùng lớp tên là Arthur tại thư viện.
Arthur: “Chaim, cậu luôn làm việc chăm chỉ như vậy, cậu có bao giờ nghĩ đến việc sử dụng kiến thức của mình để giúp đỡ người khác không?”
Chaim: “Tất nhiên rồi, Arthur. Mình luôn mong muốn áp dụng kiến thức khoa học để cải thiện cuộc sống của mọi người. Nhưng mình cũng muốn làm nhiều hơn nữa, mình muốn giúp đỡ dân tộc Do Thái của chúng ta.”
Arthur: “Cậu thật là đáng ngưỡng mộ. Mình tin rằng cậu sẽ làm được những điều vĩ đại.”
Sau khi tốt nghiệp, Chaim chuyển đến Manchester, Anh, nơi ông tiếp tục nghiên cứu và giảng dạy. Tại đây, ông đã phát minh ra một quy trình sản xuất acetone từ ngô, giúp ích rất nhiều cho ngành công nghiệp trong Thế chiến thứ nhất.
Một buổi chiều tại phòng thí nghiệm, Chaim nhận được thư mời từ chính phủ Anh.
Chaim: “Thưa các bạn, chúng ta đã nhận được sự công nhận từ chính phủ. Họ muốn gặp chúng ta để thảo luận về quy trình sản xuất acetone này.”
Đồng nghiệp: “Chaim, điều này thật tuyệt vời. Đây là cơ hội lớn để chúng ta chứng minh giá trị của công trình nghiên cứu.”
Chaim: “Đúng vậy. Hãy chuẩn bị thật tốt cho cuộc gặp này. Đây không chỉ là cơ hội để chúng ta khẳng định bản thân mà còn là bước đi đầu tiên trong việc giúp đỡ dân tộc Do Thái.”
Chaim và các đồng nghiệp chuẩn bị cho cuộc gặp với các quan chức chính phủ Anh. Tại cuộc gặp gỡ, Chaim thuyết phục họ về lợi ích của quy trình sản xuất acetone từ ngô.
Quan chức Anh: “Chaim, quy trình sản xuất acetone của ông thật ấn tượng. Nó có thể giúp chúng ta trong chiến tranh này.”
Chaim: “Cảm ơn ngài. Tôi tin rằng quy trình này sẽ mang lại lợi ích lớn cho ngành công nghiệp và quốc gia. Tuy nhiên, tôi cũng muốn thảo luận về một vấn đề khác. Dân tộc Do Thái của chúng tôi cần một nơi để gọi là quê hương, nơi mà chúng tôi có thể sống tự do và an toàn.”
Quan chức Anh: “Chaim, tôi hiểu mong muốn của ông. Nhưng việc này không hề đơn giản. Có rất nhiều yếu tố chính trị và kinh tế cần xem xét.”
Chaim: “Tôi hiểu điều đó, thưa ngài. Nhưng hãy nhìn vào những đóng góp của chúng tôi trong Thế chiến này. Người Do Thái đã chiến đấu và hy sinh cùng với quân đội Anh. Chúng tôi xứng đáng có một nơi để xây dựng tương lai.”
Quan chức Anh: “Ông nói rất đúng. Tôi sẽ xem xét và thảo luận với các đồng nghiệp của mình về vấn đề này.”
Sau cuộc gặp gỡ, Chaim trở về phòng thí nghiệm với niềm tin và hy vọng. Ông biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy thử thách, nhưng ông quyết tâm không từ bỏ.
Một buổi tối, Chaim và các đồng nghiệp ngồi lại với nhau tại phòng thí nghiệm.
Đồng nghiệp: “Chaim, anh thật sự là một nhà khoa học và nhà lãnh đạo vĩ đại. Anh đã giúp chúng tôi hiểu được tầm quan trọng của việc sử dụng kiến thức để giúp đỡ người khác.”
Chaim: “Cảm ơn các bạn. Tôi tin rằng mỗi người chúng ta đều có thể đóng góp để tạo nên sự thay đổi. Chúng ta phải luôn kiên trì và không ngừng nỗ lực.”
Nhờ vào sự kiên trì và trí tuệ, Chaim đã đạt được nhiều thành công trong lĩnh vực khoa học và bắt đầu xây dựng danh tiếng của mình. Tuy nhiên, ông không bao giờ quên mục tiêu lớn hơn của mình – giúp đỡ dân tộc Do Thái tìm một nơi an toàn để sinh sống.