Nghĩa quân và kẻ phản bội - Chương 10
Chương 10: Mạng Lưới Gián Điệp Bị Phá Hủy
Bình minh nhẹ nhàng chiếu sáng khắp chiến trường, nhưng không thể xua tan được nỗi buồn đang bao trùm lên nghĩa quân. Ngô Trí và Vương Hạo cùng những chiến binh sống sót lặng lẽ đứng bên cạnh thi thể Lý Tử Hào. Mặc dù trận chiến đêm qua đã kết thúc, sự mất mát của Lý Tử Hào là quá lớn để có thể diễn tả bằng lời. Hắn đã hy sinh tất cả để bảo vệ nghĩa quân, và chính sự hy sinh đó đã giúp họ có thêm cơ hội tiếp tục cuộc kháng chiến.
Ngô Trí cúi xuống bên cạnh thi thể Lý Tử Hào, đôi mắt ông đượm buồn. “Tử Hào, ngươi đã cho chúng ta một món quà quý giá hơn bất cứ thứ gì. Chúng ta sẽ không để sự hy sinh của ngươi trở nên vô ích.” Ông thầm hứa với người chiến hữu đã ngã xuống.
Vương Hạo đứng phía sau, tay siết chặt chuôi kiếm. “Ngươi đã cứu tất cả chúng ta,” ông nói khẽ, ánh mắt nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi mặt trời đang dần lên cao. “Nhưng cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc. Chúng ta còn phải đối mặt với mạng lưới gián điệp của nhà Thanh. Phùng Huy chỉ là một phần trong đó.”
Ngô Trí gật đầu. Ông biết rõ rằng, mặc dù đã tiêu diệt được kẻ phản bội trong hàng ngũ, nhưng mạng lưới gián điệp nhà Thanh vẫn còn hoạt động. Và nhiệm vụ của họ bây giờ là phá hủy nó, để bảo vệ những gì mà Lý Tử Hào và nhiều người khác đã hy sinh.
Những tuần tiếp theo là khoảng thời gian khó khăn cho nghĩa quân. Họ phải tập hợp lại sau trận chiến đẫm máu, nhưng ý chí và tinh thần vẫn không hề suy giảm. Ngô Trí và Vương Hạo dành toàn bộ thời gian của mình để truy tìm những mối liên kết trong mạng lưới gián điệp của nhà Thanh.
Thông qua một số gián điệp nhỏ lẻ mà họ bắt được, nghĩa quân phát hiện ra rằng Phùng Huy không phải là kẻ duy nhất trong hệ thống của triều đình nhà Thanh. Có những người khác, ở những vị trí khác nhau, đã ngấm ngầm cung cấp thông tin cho kẻ thù. Tuy nhiên, mạng lưới này không dễ bị phá vỡ. Chúng ẩn mình kỹ lưỡng, hoạt động một cách tinh vi và không để lại dấu vết rõ ràng.
Ngô Trí biết rằng để tiêu diệt hoàn toàn mạng lưới này, họ cần một kế hoạch thông minh và táo bạo. Một ngày nọ, trong lúc họp với Vương Hạo và các thủ lĩnh nghĩa quân, Ngô Trí đưa ra ý tưởng.
“Chúng ta sẽ lật ngược thế cờ,” Ngô Trí nói, đôi mắt sáng lên với kế hoạch mới. “Chúng ta sẽ khiến nhà Thanh tin rằng mạng lưới gián điệp của chúng còn an toàn, nhưng thực chất, chúng ta sẽ dùng chính mạng lưới đó để đánh bại chúng.”
Vương Hạo nhìn Ngô Trí với vẻ ngạc nhiên. “Ngươi nói vậy là sao?”
Ngô Trí mỉm cười. “Chúng ta sẽ cài gián điệp của mình vào mạng lưới của chúng. Bằng cách sử dụng những thông tin sai lệch và bẫy tinh vi, chúng ta sẽ dẫn dắt nhà Thanh vào cạm bẫy mà chúng ta đã giăng sẵn.”
Kế hoạch được nhanh chóng triển khai. Nghĩa quân bắt đầu sử dụng những thông tin giả, tạo ra các cuộc tấn công “giả” nhằm đánh lạc hướng nhà Thanh. Họ thâm nhập vào các cơ quan bí mật của kẻ thù, gieo rắc sự ngờ vực giữa các gián điệp của chúng. Điều này không chỉ làm rối loạn hệ thống của nhà Thanh mà còn khiến chúng bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau.
Những gián điệp của nhà Thanh, bị lung lay bởi những thông tin giả, bắt đầu mắc phải sai lầm. Một vài tên bị lộ diện và bị nghĩa quân bắt giữ. Từ những kẻ bị bắt, nghĩa quân có được thông tin quý giá về cấu trúc và tổ chức của mạng lưới gián điệp.
Từng ngày trôi qua, mạng lưới này dần dần bị phá vỡ. Những gián điệp còn sót lại không còn nơi nào để trốn và bị tiêu diệt từng tên một. Cuối cùng, nghĩa quân đã thành công trong việc xóa sổ hoàn toàn mạng lưới gián điệp của nhà Thanh, mở ra một thời kỳ mới cho cuộc kháng chiến.
Ngày chiến thắng mạng lưới gián điệp nhà Thanh, Ngô Trí cùng các đồng đội quay lại nơi mà Lý Tử Hào đã ngã xuống trong trận chiến. Họ dựng lên một bia tưởng niệm nhỏ, khắc tên hắn và những người đã hy sinh trong cuộc kháng chiến. Nơi đó sẽ là biểu tượng của lòng trung thành và lòng dũng cảm, để những thế hệ sau nhớ về những con người đã cống hiến tất cả cho tự do.
Ngô Trí đứng trước bia tưởng niệm, lòng đầy xúc động. “Tử Hào, ngươi đã hy sinh, nhưng cuộc chiến của ngươi đã không vô ích. Nghĩa quân sẽ tiếp tục tiến bước, và chúng ta sẽ không bao giờ quên những gì ngươi đã làm.”
Vương Hạo đứng bên cạnh ông, giọng đầy tự hào. “Ngươi đã cho chúng ta hy vọng, và chính hy vọng đó đã dẫn chúng ta đến chiến thắng ngày hôm nay.”
Mặc dù cuộc chiến với nhà Thanh còn dài và khó khăn, nhưng nghĩa quân giờ đây đã mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Sự đoàn kết và tinh thần không khuất phục đã giúp họ vượt qua những thử thách lớn nhất, và họ biết rằng, với lòng dũng cảm như Lý Tử Hào, không điều gì là không thể.
Ngọn lửa của cuộc kháng chiến vẫn rực cháy trong tim họ, và họ sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến ngày cuối cùng.