Nghĩa quân và kẻ phản bội - Chương 5
Chương 5: Kẻ Phản Bội Bị Nghi Ngờ
Đêm trôi qua một cách chậm chạp và căng thẳng. Trên mỗi khuôn mặt của các nghĩa quân đều hiện rõ vẻ lo âu. Họ biết rằng thời khắc quyết định đang đến gần, nhưng không ai biết chắc kế hoạch của Ngô Trí có thành công hay không. Ngô Trí vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng ông cũng ngổn ngang bao suy nghĩ. Nếu kế hoạch này thất bại, nghĩa quân sẽ không còn cơ hội phản công, và điều tệ hơn là Lý Tử Hào sẽ bị hành hình ngay lập tức.
Sáng hôm sau, Ngô Trí triệu tập một cuộc họp khẩn cấp với các thủ lĩnh chủ chốt của nghĩa quân. Những khuôn mặt quen thuộc bao quanh chiếc bàn gỗ cũ kỹ, ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn nhau. Mọi người biết rõ rằng kẻ phản bội vẫn ẩn mình đâu đó, và chỉ một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến sự sụp đổ của cả tổ chức.
“Ta đã có kế hoạch tấn công vào kho vũ khí của nhà Thanh,” Ngô Trí tuyên bố, cố ý đưa ra thông tin giả mạo để thử phản ứng của những người có mặt. “Chúng ta sẽ tiến hành vào đêm mai. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất lúc này là giữ bí mật tuyệt đối. Nếu bất kỳ ai trong số các ngươi tiết lộ kế hoạch này, chúng ta sẽ bị tiêu diệt.”
Mọi người im lặng gật đầu, nhưng sự ngờ vực vẫn lan tràn. Ánh mắt Ngô Trí lướt qua từng người, cố gắng tìm ra dấu hiệu của kẻ phản bội. Sau khi giải thích xong, ông cho phép mọi người ra về, nhưng giữ lại Vương Hạo để bàn bạc thêm.
“Ngươi có nghĩ rằng kẻ phản bội sẽ lộ diện sau kế hoạch này không?” Vương Hạo hỏi, giọng ông trầm lắng.
“Chắc chắn,” Ngô Trí đáp, ánh mắt ông lạnh lẽo. “Kẻ nào chuyển thông tin cho nhà Thanh sẽ không thể che giấu lâu. Khi chúng ta tung ra mồi nhử, ta tin rằng kẻ đó sẽ hành động.”
Vương Hạo gật đầu, nhưng ông vẫn còn nghi ngờ. “Vấn đề là chúng ta không có bằng chứng rõ ràng. Nếu kẻ phản bội tinh ranh hơn ta nghĩ, hắn có thể vẫn chưa lộ diện ngay.”
Ngô Trí đồng tình. “Đúng vậy, nhưng ta có một cảm giác rằng hắn sẽ không thể chờ đợi lâu hơn. Chúng ta đã tạo quá nhiều áp lực. Nếu không hành động sớm, hắn sẽ sợ bị lộ.”
Trong khi đó, Lý Tử Hào vẫn bị giam giữ trong nhà ngục, nhưng hắn biết cuộc giải cứu sắp xảy ra. Tâm trí hắn đang căng thẳng không chỉ vì tình hình nguy cấp của bản thân mà còn vì mạng lưới gián điệp nhà Thanh đang bủa vây tổ chức nghĩa quân. Hắn không thể biết chính xác ai là kẻ phản bội, nhưng cuộc trò chuyện với người đàn ông bí ẩn kia đã làm dấy lên những nghi ngờ trong lòng hắn.
Bất ngờ, cửa ngục mở ra. Lý Tử Hào nhìn lên và thấy một người đàn ông quen thuộc bước vào – Lưu Quang. Hắn không bị trói như lần trước, mà lần này xuất hiện với vẻ mặt bình tĩnh hơn.
“Ta đã nói chuyện với Ngô Trí,” Lưu Quang nói nhỏ, tiến lại gần Lý Tử Hào. “Ông ấy đang chuẩn bị kế hoạch giải cứu ngươi, nhưng còn một vấn đề lớn hơn. Có kẻ đã tiết lộ cho nhà Thanh.”
Lý Tử Hào không bất ngờ trước thông tin này, nhưng hắn vẫn lạnh lùng nhìn Lưu Quang. “Và ngươi muốn ta tin rằng ngươi không phải là kẻ đó?”
Lưu Quang nhìn xuống, giọng hắn lạc đi. “Ta biết ngươi nghi ngờ ta, và ngươi có lý do để làm vậy. Nhưng ngươi phải hiểu, ta không có lựa chọn nào khác. Gia đình ta đã bị bắt giữ, ta không thể để họ chết. Nhưng điều quan trọng nhất là bây giờ, ta đứng về phía nghĩa quân. Ngươi có thể giết ta nếu ngươi muốn, nhưng trước khi làm điều đó, hãy nghe ta nói.”
Lý Tử Hào không đáp, ánh mắt vẫn lạnh lùng.
Lưu Quang tiếp tục, giọng hắn run rẩy nhưng chân thành. “Người mà ngươi cần chú ý không phải ta. Có kẻ khác, thông minh hơn, nguy hiểm hơn, đang âm thầm thao túng mọi thứ. Ta không biết chính xác hắn là ai, nhưng ta nghe được một số thông tin từ những lính canh. Nhà Thanh đã cài gián điệp từ rất lâu, và hắn đang nắm quyền kiểm soát một phần tổ chức của chúng ta.”
Lý Tử Hào cau mày. Hắn không thể ngay lập tức tin lời Lưu Quang, nhưng điều hắn nói khiến Lý Tử Hào phải suy nghĩ. “Ngươi nói rằng có kẻ khác, nhưng không biết là ai. Vậy làm sao ta có thể tin ngươi?”
Lưu Quang ngồi xuống, giọng hắn khẩn khoản. “Ngươi không cần tin ta. Nhưng hãy để ta giúp. Ta có cách để tìm ra kẻ đó.”
Lý Tử Hào im lặng suy nghĩ một lúc, rồi cuối cùng gật đầu. “Được. Nhưng nếu ngươi phản bội thêm lần nữa, đừng mong ta tha thứ.”
Tối hôm đó, khi mọi người đã rời khỏi trại, Ngô Trí và Vương Hạo bắt đầu quan sát những động thái bất thường. Một vài lính canh đã báo rằng có ai đó đã lén lút di chuyển trong đêm, và thông tin về kế hoạch giả dường như đã bị rò rỉ. Ngô Trí nín thở, chờ đợi dấu hiệu.
Sáng sớm ngày hôm sau, một tin tức chấn động truyền tới: Nhà Thanh đã biết trước về kế hoạch tấn công vào kho vũ khí. Điều đó chỉ có nghĩa một điều – kế hoạch đã bị tiết lộ. Ngô Trí tức giận, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng cái bẫy đã có hiệu quả.
Giờ đây, Ngô Trí chỉ còn một nhiệm vụ: vạch mặt kẻ phản bội thực sự trong hàng ngũ.