Nghĩa quân và kẻ phản bội - Chương 6
Chương 6: Sự Kháng Cự Của Lý Tử Hào
Trong ngục tối lạnh lẽo, Lý Tử Hào ngồi yên, cảm nhận từng cơn đau âm ỉ từ những vết thương còn chưa lành. Mặc dù cơ thể hắn yếu dần, nhưng tinh thần lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Giờ đây, với thông tin mà Lưu Quang cung cấp, hắn có một mục tiêu mới: tìm ra kẻ phản bội thực sự trong nghĩa quân.
Lưu Quang ngồi đối diện với hắn, đôi mắt u uất nhưng đầy quyết tâm. Hắn đã mất đi lòng tin từ Lý Tử Hào, nhưng điều đó không ngăn cản hắn cố gắng chuộc lại lỗi lầm. Lưu Quang nói rằng có một kẻ khác, một người nguy hiểm và lão luyện, đang âm thầm điều khiển mọi thứ từ bóng tối.
“Ngươi biết kẻ đó là ai không?” Lý Tử Hào hỏi, giọng trầm nhưng đầy cảnh giác.
Lưu Quang lắc đầu. “Ta không biết chính xác, nhưng có một dấu hiệu. Những kẻ phản bội thường để lại dấu vết nhỏ. Bọn chúng liên lạc với nhau qua những ký hiệu bí mật, và ta đã từng thấy một vài ký hiệu đó trong trại.”
Lý Tử Hào cau mày. “Ký hiệu gì?”
Lưu Quang nhặt lên một viên đá nhỏ từ sàn ngục và vẽ lên đất những đường nét phức tạp. “Những dấu vết như thế này,” hắn thì thầm. “Chúng được khắc lên những bức tường hoặc trên đồ vật trong trại. Người bình thường sẽ không để ý, nhưng nếu ngươi biết, thì chúng là những tín hiệu cho gián điệp.”
Lý Tử Hào chăm chú nhìn những ký hiệu trên sàn đất, trong lòng hắn bắt đầu hình thành một kế hoạch. “Nếu chúng ta có thể tìm ra ai để lại những ký hiệu này, chúng ta có thể lôi hắn ra ánh sáng.”
Lưu Quang gật đầu, nhưng vẫn lộ rõ sự lo lắng. “Nhưng ta e rằng, kẻ đó có thể rất cao tay. Nếu hắn phát hiện ra chúng ta đang điều tra, nghĩa quân sẽ gặp nguy hiểm.”
“Ta không còn lựa chọn nào khác,” Lý Tử Hào đáp. “Chúng ta phải làm ngay bây giờ, trước khi mọi chuyện quá muộn.”
Trong khi đó, Ngô Trí đã nhận được tin tức từ lính gác về việc kế hoạch giả đã bị rò rỉ. Ông không bất ngờ, nhưng sự phẫn nộ trong lòng ông ngày càng lớn. Kẻ phản bội chắc chắn vẫn ẩn nấp đâu đó trong hàng ngũ, và hắn cần phải bị lộ diện ngay lập tức.
“Chúng ta phải hành động ngay,” Vương Hạo nói với Ngô Trí khi cả hai cùng quan sát bản đồ khu vực doanh trại. “Nếu kẻ đó tiếp tục hoạt động, nghĩa quân sẽ không còn cách nào đối phó với nhà Thanh.”
Ngô Trí gật đầu, mắt ông lộ vẻ quyết tâm. “Ta đã có một kế hoạch mới. Chúng ta sẽ khiến hắn tự lộ diện.”
Vương Hạo nhướng mày. “Ngài định làm gì?”
Ngô Trí cúi đầu xuống, nở một nụ cười nhạt. “Ta sẽ tổ chức một cuộc họp giả, thông báo về một cuộc tấn công mới. Nhưng lần này, ta sẽ thay đổi chi tiết phút chót và chỉ thông báo cho những người mà ta nghi ngờ. Nếu tin tức bị rò rỉ lần nữa, chúng ta sẽ biết chính xác ai là kẻ phản bội.”
Trong ngục, Lý Tử Hào và Lưu Quang đang tiếp tục thảo luận về kế hoạch của họ. Cả hai biết rằng cơ hội thoát khỏi nhà tù chỉ có thể đến khi nghĩa quân thành công trong việc phá vỡ mạng lưới gián điệp.
“Tối nay, ta sẽ tìm cách ra khỏi đây,” Lưu Quang nói, ánh mắt hắn lóe lên sự quyết tâm. “Ta sẽ cố gắng để tìm thêm manh mối về kẻ phản bội, và khi ta biết được gì, ta sẽ báo lại cho ngươi.”
Lý Tử Hào nhìn thẳng vào mắt Lưu Quang. “Ngươi có chắc không? Nếu ngươi bị bắt, ngươi sẽ không còn cơ hội chuộc lại lỗi lầm.”
Lưu Quang cười nhạt, đôi mắt đượm buồn. “Ta đã phản bội một lần. Nếu lần này thất bại, có lẽ ta không xứng đáng sống sót.”
Lý Tử Hào im lặng nhìn người bạn cũ, không nói thêm lời nào. Hắn biết rằng Lưu Quang đang cố gắng chuộc tội, và đó có lẽ là cơ hội cuối cùng của hắn để lấy lại lòng tin.
Đêm tối, Lưu Quang lẻn ra ngoài, lẩn vào bóng tối của doanh trại nhà Thanh. Hắn cẩn thận tìm kiếm những ký hiệu mà hắn đã mô tả cho Lý Tử Hào. Trong lúc tìm kiếm, hắn bắt gặp một thứ kỳ lạ: những dấu vết bí mật khắc trên một chiếc hòm vũ khí cũ trong kho. Hắn nhận ra đây chính là ký hiệu mà hắn từng thấy – và nó chỉ ra rằng một kẻ trong nghĩa quân có liên quan mật thiết đến nhà Thanh.
“Là hắn…” Lưu Quang lẩm bẩm, nhận ra manh mối đã dẫn hắn đến sự thật khủng khiếp. Nhưng khi hắn quay người lại, một bóng đen xuất hiện ngay sau lưng.
“Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể thoát khỏi ta sao?” Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ bóng tối.
Trước khi Lưu Quang kịp phản ứng, hắn đã bị đâm mạnh vào bụng. Cơn đau buốt nhói xuyên qua cơ thể, hắn ngã quỵ xuống sàn, máu chảy tràn khắp người.
Người tấn công bước ra từ bóng tối, cười nhạt. “Ngươi đã phản bội một lần, giờ không có cơ hội thứ hai nữa đâu.”
Lưu Quang cố gắng thở trong tuyệt vọng, đôi mắt hắn mở to trong kinh hoàng. Hắn đã lộ diện kẻ phản bội, nhưng chính hắn lại không còn thời gian để đưa thông tin đó về cho Lý Tử Hào. Trong giây phút cuối cùng, hắn thầm cầu mong rằng, bằng cách nào đó, nghĩa quân sẽ tìm ra sự thật trước khi quá muộn.