Ngộ Không Bị Giam Cầm Trong Một Thế Giới Ngầm - Chương 10
Chương 10: Trở Về Và Chia Tay
Sau buổi tiệc mừng tại Hoa Quả Sơn, Ngộ Không và Lạc Nữ biết rằng đã đến lúc họ phải chia tay và tiếp tục cuộc sống riêng của mình. Ánh bình minh tỏa sáng trên đỉnh núi, mang theo những tia nắng ấm áp của một ngày mới.
“Lạc Nữ, ta mong rằng ngươi sẽ tìm thấy gia đình mình và có được hạnh phúc,” Ngộ Không nói, đôi mắt tràn đầy niềm tin.
Lạc Nữ mỉm cười, mắt ngấn lệ. “Cảm ơn ngươi, Ngộ Không. Ngươi đã dạy cho ta biết thế nào là sự kiên cường và lòng dũng cảm. Ta sẽ luôn ghi nhớ những gì chúng ta đã trải qua.”
Họ cùng nhau bước xuống núi, nơi người dân đã tụ tập để tiễn đưa Lạc Nữ. Ai cũng cảm thấy tiếc nuối và xúc động khi phải chia tay cô gái đã trở thành một phần quan trọng của cộng đồng.
“Lạc Nữ, hãy chăm sóc tốt cho bản thân và đừng quên trở lại thăm chúng ta,” một người dân nói, giọng nghẹn ngào.
Lạc Nữ gật đầu, ôm lấy từng người trong vòng tay cảm ơn. “Ta sẽ trở lại, và khi đó, ta sẽ mang theo những câu chuyện mới để kể cho các bạn.”
Ngộ Không đứng lặng, quan sát cảnh chia tay đầy xúc động. Hắn biết rằng đây không phải là lần cuối cùng họ gặp nhau. Tình bạn giữa họ đã trở nên sâu sắc và mãi mãi không thể phai mờ.
“Lạc Nữ, ngươi hãy lên đường và tìm lại gia đình mình,” Ngộ Không nói, giọng trầm ấm. “Ta sẽ luôn ở đây, và nếu ngươi cần giúp đỡ, hãy quay lại Hoa Quả Sơn. Ta sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ ngươi.”
Lạc Nữ nắm lấy tay Ngộ Không, đôi mắt tràn đầy lòng biết ơn. “Ngươi là người bạn tốt nhất mà ta từng có. Ta sẽ không bao giờ quên ngươi.”
Họ chia tay nhau tại chân núi, Lạc Nữ bắt đầu hành trình tìm lại gia đình. Ngộ Không đứng nhìn theo, cho đến khi bóng dáng Lạc Nữ khuất xa trong ánh nắng bình minh.
Thời gian trôi qua, Ngộ Không tiếp tục sống tại Hoa Quả Sơn, bảo vệ sự yên bình cho thế gian. Những cuộc phiêu lưu và thử thách trong thế giới ngầm đã dạy cho hắn nhiều bài học quý giá, và hắn luôn sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn.
Một ngày nọ, khi đang dạo chơi trên đỉnh núi, Ngộ Không nhận được tin tức từ một người dân. “Ngộ Không, có tin tức từ Lạc Nữ. Cô ấy đã tìm thấy gia đình mình và gửi lời cảm ơn đến ngươi.”
Ngộ Không mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. “Ta rất vui khi biết cô ấy đã tìm thấy hạnh phúc. Cảm ơn các ngươi đã mang tin tức này đến.”
Người dân gật đầu, rồi rời đi, để lại Ngộ Không đứng một mình trên đỉnh núi. Hắn nhìn xa xăm, cảm nhận sự yên bình và niềm vui tràn ngập trong lòng.
“Cuộc hành trình của ta vẫn chưa kết thúc,” Ngộ Không thầm nghĩ. “Còn nhiều thử thách và phiêu lưu đang chờ đợi. Nhưng ta biết rằng, với lòng dũng cảm và niềm tin, ta sẽ vượt qua tất cả.”
Ngộ Không tiếp tục cuộc sống của mình tại Hoa Quả Sơn, luôn sẵn sàng bảo vệ thế gian và những người mà hắn yêu quý. Tình bạn với Lạc Nữ, những thử thách đã vượt qua và những bài học quý giá sẽ mãi mãi ở lại trong lòng hắn, trở thành nguồn động lực để hắn tiếp tục bước đi trên con đường của mình.
Và như thế, câu chuyện về Ngộ Không và Lạc Nữ kết thúc, nhưng những kỷ niệm và bài học sẽ mãi mãi sống trong lòng họ, như một ngọn lửa sáng rực dẫn lối trên con đường phía trước.