Ngộ Không Bị Giam Cầm Trong Một Thế Giới Ngầm - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Người Dẫn Đường
Ngộ Không và Lạc Nữ bước đi trên con đường gồ ghề, không gian xung quanh bị bao phủ bởi bóng tối u ám và tiếng rít của gió lạnh lẽo. Những ngọn núi lửa đỏ rực vẫn tiếp tục phun trào, tạo ra những luồng khói đen mịt mù trên bầu trời.
Ngộ Không nhìn Lạc Nữ, hỏi: “Ngươi đã ở đây bao lâu rồi? Và làm thế nào ngươi biết về năm viên ngọc sức mạnh?”
Lạc Nữ thở dài, ánh mắt chứa đầy nỗi buồn. “Ta đã ở đây từ rất lâu, lâu đến mức ta không còn nhớ rõ thời gian nữa. Ta từng là một người dân bình thường ở thế gian, nhưng một ngày nọ, ta bị cuốn vào thế giới ngầm này. Khi ta cố gắng tìm cách thoát ra, ta gặp một ông lão bí ẩn. Ông ta kể cho ta về những viên ngọc sức mạnh và cách chúng có thể giúp ta thoát khỏi nơi này.”
“Ông lão đó là ai?” Ngộ Không hỏi tiếp.
“Ta không biết,” Lạc Nữ đáp. “Ông ta xuất hiện và biến mất một cách bí ẩn. Nhưng lời ông ta nói có vẻ chân thật. Ta đã tìm được một viên ngọc, nhưng ta không đủ mạnh để lấy những viên còn lại.”
Ngộ Không gật đầu, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt. “Ta sẽ giúp ngươi. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm đủ năm viên ngọc và thoát khỏi nơi này.”
Khi họ tiến lên phía trước, một ánh sáng mờ mịt lóe lên phía trước, thu hút sự chú ý của Ngộ Không và Lạc Nữ. Họ tiến lại gần và phát hiện ra một người đàn ông đang ngồi bên một đống lửa nhỏ. Ông ta có bộ râu dài, khuôn mặt nhăn nheo và đôi mắt sáng rực đầy trí tuệ.
“Chào các bạn trẻ,” người đàn ông cất tiếng, giọng nói trầm ấm. “Ta đã chờ các ngươi.”
Ngộ Không nghiêng đầu nhìn người đàn ông, hỏi: “Ông là ai? Tại sao ông biết chúng ta sẽ đến đây?”
Người đàn ông mỉm cười bí ẩn. “Ta là Lão Tiên, một người canh giữ bí mật của thế giới ngầm. Ta biết các ngươi đang tìm kiếm năm viên ngọc sức mạnh. Và ta có thể giúp các ngươi.”
Lạc Nữ nhìn ông ta, ánh mắt đầy hy vọng. “Ông thật sự có thể giúp chúng tôi sao? Làm thế nào chúng tôi có thể lấy được các viên ngọc?”
Lão Tiên gật đầu. “Đúng vậy. Mỗi viên ngọc được canh giữ bởi một kẻ thù mạnh mẽ. Để đánh bại chúng, các ngươi cần sức mạnh, trí tuệ và lòng dũng cảm. Ta sẽ chỉ cho các ngươi đường đi và cách để chiến đấu.”
Ngộ Không nắm chặt gậy Như Ý, quyết tâm hiện rõ trong mắt. “Chúng ta sẵn sàng. Hãy cho chúng ta biết phải làm gì.”
Lão Tiên đứng dậy, chỉ về phía một ngọn núi xa xa. “Viên ngọc đầu tiên nằm trong lòng ngọn núi kia, được canh giữ bởi một con quái vật khổng lồ. Các ngươi phải vượt qua khu rừng u ám và chiến đấu với nó để lấy được viên ngọc.”
Ngộ Không và Lạc Nữ nhìn theo hướng chỉ của Lão Tiên, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt. “Chúng ta sẽ làm được,” Ngộ Không nói, giọng đầy quyết tâm. “Cảm ơn ông, Lão Tiên.”
Lão Tiên mỉm cười, ánh mắt hiền từ. “Hãy cẩn thận, và đừng bao giờ đánh mất niềm tin. Chỉ có niềm tin mới giúp các ngươi vượt qua mọi thử thách.”
Ngộ Không và Lạc Nữ cúi đầu cảm ơn Lão Tiên, rồi quay bước tiến về phía ngọn núi xa xa. Cuộc hành trình của họ mới chỉ bắt đầu, và họ biết rằng trước mắt là những thử thách gian nan, nhưng họ không hề nản lòng. Với niềm tin và lòng dũng cảm, họ sẽ chiến đấu để giành lại tự do.