Ngộ Không Bị Giam Cầm Trong Một Thế Giới Ngầm - Chương 7
Chương 7: Lâu Đài Bóng Tối
Sau khi lấy được viên ngọc thứ tư từ cánh rừng băng giá, Ngộ Không và Lạc Nữ tiếp tục cuộc hành trình của mình. Họ tiến về phía lâu đài bóng tối, nơi viên ngọc cuối cùng đang chờ đợi. Lâu đài này nằm trong một thung lũng u ám, được bao quanh bởi những bức tường đá cao chót vót và những cơn gió lạnh buốt.
“Lâu đài này trông thật đáng sợ,” Lạc Nữ nói, giọng đầy lo lắng. “Ta nghe nói rằng nơi này được canh giữ bởi một tên quỷ dữ khủng khiếp.”
Ngộ Không gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chúng ta đã vượt qua bao nhiêu thử thách, không gì có thể ngăn cản chúng ta. Hãy đi thôi.”
Họ tiến vào lâu đài, từng bước chân cẩn thận trên những bậc thang đá lạnh lẽo. Bên trong lâu đài, không khí đầy rẫy sự u ám và mùi ẩm mốc. Những bức tường đá cũ kỹ và những cánh cửa gỗ mục nát tạo nên một không gian đầy rẫy sự nguy hiểm.
“Chúng ta phải tìm cách vào sâu bên trong lâu đài,” Ngộ Không nói, mắt quan sát xung quanh.
Họ đi qua những hành lang dài và những căn phòng tối tăm, từng bước chân nhẹ nhàng và cẩn thận. Đột nhiên, từ phía sau, một tiếng gầm dữ dội vang lên. Ngộ Không và Lạc Nữ quay lại, thấy một tên quỷ dữ khổng lồ đang tiến về phía họ. Hắn có đôi mắt đỏ rực, đôi cánh đen lớn và bộ móng vuốt sắc nhọn.
“Các ngươi phải chết!” tên quỷ dữ gầm lên, lao về phía họ.
Ngộ Không nhanh chóng lao tới, vung gậy Như Ý tấn công. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, với những đòn tấn công mạnh mẽ từ cả hai phía. Tên quỷ dữ sử dụng sức mạnh bóng tối của mình để tấn công, nhưng Ngộ Không nhanh nhẹn né tránh và phản công.
Lạc Nữ đứng phía sau, mắt không rời khỏi cuộc chiến. Cô lo lắng nhưng cũng đầy tin tưởng vào Ngộ Không. Bằng sự dũng cảm và kỹ năng tuyệt vời, Ngộ Không đã đánh bại tên quỷ dữ, khiến hắn ngã gục xuống đất.
“Chúng ta đã làm được!” Ngộ Không thở hổn hển, nhìn tên quỷ dữ đã bị đánh bại.
“Ngươi thật là dũng cảm,” Lạc Nữ kêu lên, chạy lại gần. “Cảm ơn ngươi, Ngộ Không.”
Ngộ Không mỉm cười đáp lại, rồi tiến vào trong căn phòng cuối cùng của lâu đài. Bên trong, viên ngọc cuối cùng tỏa sáng rực rỡ, nằm trên một bệ đá lớn. Hắn cẩn thận nhặt viên ngọc lên, cảm nhận sức mạnh tỏa ra từ nó.
“Đây là viên ngọc cuối cùng,” Ngộ Không nói, ánh mắt rạng ngời. “Chúng ta đã hoàn thành tất cả các thử thách.”
Lạc Nữ gật đầu, đôi mắt tràn đầy niềm vui và hy vọng. “Chúng ta sẽ thoát khỏi nơi này. Chúng ta đã làm được!”
Ngộ Không nắm chặt viên ngọc, ánh mắt nhìn về phía trước. “Hãy trở về gặp Lão Tiên. Ông ấy sẽ chỉ cho chúng ta cách thoát ra khỏi thế giới ngầm này.”
Họ nhanh chóng rời khỏi lâu đài bóng tối, trở lại con đường dẫn đến nơi họ gặp Lão Tiên. Trên đường đi, họ không thể ngừng nghĩ về những thử thách đã vượt qua và niềm hy vọng tràn đầy về sự tự do sắp tới.
Khi họ trở về nơi gặp Lão Tiên, ông lão đã chờ đợi họ với một nụ cười hiền từ. “Các ngươi đã làm rất tốt. Bây giờ, hãy để ta hướng dẫn các ngươi cách sử dụng năm viên ngọc để mở cánh cửa trở về thế giới thật.”
Ngộ Không và Lạc Nữ nhìn nhau, niềm vui và hy vọng tràn ngập trong ánh mắt. Cuộc hành trình đầy gian nan và thử thách của họ đã gần đến hồi kết, và họ sẵn sàng đón nhận tự do và ánh sáng phía trước.