Ngộ Không Đấu Với Một Đội Quân Quái Vật - Chương 4
Chương 4: Đầm Lầy Tối Tăm
Ngộ Không rời khỏi lâu đài băng giá và tiếp tục hành trình tiến vào một vùng đất mới theo chỉ dẫn của nữ hoàng băng. Đó là một đầm lầy tối tăm, nơi mà những sinh vật ma quái và độc hại ẩn nấp. Không khí ở đây ẩm ướt và ngột ngạt, mùi hôi thối của bùn lầy và thực vật mục nát làm cho mỗi bước đi của Ngộ Không trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Ngộ Không vừa đi vừa cảnh giác. Những cây cổ thụ rậm rạp, tán lá che kín bầu trời, chỉ để lại một chút ánh sáng mờ ảo xuyên qua. Đột nhiên, anh nghe thấy tiếng động lạ phía trước.
“Tôn Ngộ Không, ta đã nghe danh ngươi từ lâu. Dám tiến vào lãnh địa của ta, ngươi quả là can đảm,” một giọng nói khàn khàn vang lên từ trong bóng tối.
Ngộ Không đứng lại, quan sát xung quanh. “Ngươi là ai? Hiện hình đi, đừng lén lút như vậy.”
Từ trong bóng tối, một con quái vật to lớn xuất hiện. Nó có hình dạng của một con rắn khổng lồ, với đôi mắt xanh biếc phát sáng trong đêm tối, thân thể lấp lánh bùn lầy và vảy độc.
“Ta là Xà Tinh, kẻ cai trị đầm lầy này. Ngươi muốn qua đây thì phải bước qua xác ta,” Xà Tinh cười lớn, lưỡi rắn liếm môi đầy đe dọa.
Ngộ Không không chút do dự, nắm chặt thiết bảng trong tay. “Ta không ngại đánh bại ngươi đâu, Xà Tinh.”
Trận chiến bùng nổ ngay lập tức. Xà Tinh lao tới với tốc độ chóng mặt, những đòn tấn công bằng nọc độc và vảy sắc nhọn liên tục hướng về phía Ngộ Không. Anh nhảy lên, né tránh các đòn tấn công và phản công lại bằng thiết bảng. Tuy nhiên, Xà Tinh rất nhanh nhẹn và khó đánh trúng.
Trong lúc chiến đấu, Ngộ Không phát hiện ra rằng mỗi lần Xà Tinh bị thương, nó đều có khả năng tự hồi phục nhanh chóng. Anh biết mình cần phải tìm ra điểm yếu của Xà Tinh để có thể đánh bại nó.
“Ngươi không thể đánh bại ta đâu, Tôn Ngộ Không. Đầm lầy này là nhà của ta, ta bất tử ở đây,” Xà Tinh kiêu ngạo nói.
Ngộ Không nghĩ ngợi một lúc, rồi anh nhìn quanh đầm lầy. Anh nhận ra rằng nguồn sức mạnh của Xà Tinh có thể đến từ môi trường xung quanh. Với quyết tâm, Ngộ Không nhảy lên cao, dùng thiết bảng tạo ra một cơn gió mạnh, quật đổ những cây cối xung quanh, tạo ra một khoảng trống lớn.
Xà Tinh bị bất ngờ, mất đi sự che chắn và bắt đầu yếu dần. Ngộ Không không bỏ lỡ cơ hội, lao tới với tốc độ nhanh nhất, giáng một cú đánh mạnh mẽ vào đầu Xà Tinh. Cú đánh làm cho Xà Tinh gục ngã, cơ thể bị vỡ nát và biến mất vào trong bùn lầy.
Ngộ Không thở phào, nhìn quanh đầm lầy giờ đã yên tĩnh. Nhưng trước khi anh kịp rời đi, một giọng nói yếu ớt vang lên.
“Cảm ơn ngươi đã cứu chúng tôi,” một người phụ nữ trẻ bước ra từ bóng tối, theo sau là những người dân làng khác. Họ đã bị Xà Tinh bắt giữ và buộc phải sống trong sợ hãi.
“Không có chi. Các ngươi an toàn rồi, hãy trở về nhà và sống yên bình,” Ngộ Không nói, mỉm cười.
Dân làng tỏ lòng biết ơn bằng cách chỉ cho Ngộ Không một lối đi bí mật qua đầm lầy, giúp anh vượt qua mà không gặp thêm nguy hiểm nào. Trước khi rời đi, Ngộ Không nhận được một bảo vật từ người dân làng: một chiếc nhẫn thần kỳ có khả năng bảo vệ anh khỏi những loại độc dược và chất độc.
Ngộ Không tiếp tục hành trình, bước chân vững chắc và quyết tâm hơn bao giờ hết. Anh biết rằng con đường phía trước còn đầy rẫy những thử thách, nhưng với lòng dũng cảm và quyết tâm, Ngộ Không sẽ không bao giờ từ bỏ. Với chiếc nhẫn thần kỳ và lòng kiên định, Ngộ Không tiến bước vào những cuộc chiến tiếp theo, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ thù nào để hoàn thành sứ mệnh của mình.