Ngộ Không Đấu Với Một Đội Quân Quái Vật - Chương 8
Chương 8: Đồi Xương Trắng
Rời khỏi thung lũng bóng đêm, Ngộ Không và Linh tiếp tục hành trình đến vùng đất kế tiếp theo tấm bản đồ cổ. Họ đến một đồi xương trắng, nơi mà những bộ xương sống lại và tấn công bất kỳ ai dám bước vào. Cảnh tượng ở đây thật đáng sợ: những bộ xương trắng toát xếp chồng lên nhau, tạo thành những đống cao như những ngọn núi nhỏ.
“Chúng ta cần phải rất cẩn thận. Đồi Xương Trắng nổi tiếng với những cạm bẫy chết người và những quái vật xương bất tử,” Linh cảnh báo, mắt quan sát xung quanh.
Ngộ Không gật đầu, tay nắm chặt thiết bảng. “Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách khó khăn hơn. Đừng lo, chúng ta sẽ đánh bại mọi kẻ thù.”
Cả hai tiến vào đồi xương, bước chân nhẹ nhàng nhưng cảnh giác cao độ. Đột nhiên, những bộ xương bắt đầu rung chuyển và từ từ đứng dậy, từng khúc xương tự động ghép lại thành những hình dạng người và thú. Chúng tiến đến, ánh mắt trống rỗng nhưng đầy sát khí.
“Chúng đến rồi. Chuẩn bị sẵn sàng!” Ngộ Không hét lên.
Trận chiến bắt đầu. Những quái vật xương tấn công từ mọi phía. Ngộ Không dùng thiết bảng quật mạnh, mỗi cú đánh đều khiến những bộ xương vỡ tan thành từng mảnh. Nhưng dường như chúng không ngừng tái sinh, từng mảnh xương lại tự ghép lại với nhau và tiếp tục tấn công.
Linh dùng kiếm và kỹ năng chiến đấu của mình để chống đỡ, nhưng số lượng quái vật quá đông. “Chúng ta cần tìm cách ngăn chặn chúng tái sinh. Nếu không, chúng ta sẽ bị áp đảo.”
Ngộ Không suy nghĩ một lúc, rồi nhớ lại bảo vật cổ mà anh nhận được từ dân làng trong đầm lầy. Đó là chiếc nhẫn thần kỳ có khả năng kiểm soát linh hồn quái vật. Anh đeo chiếc nhẫn vào và cảm nhận được sức mạnh mới.
Ngộ Không giơ tay lên, chiếc nhẫn phát sáng và tạo ra một luồng sáng xanh bao phủ toàn bộ khu vực. Những bộ xương bị ảnh hưởng bởi ánh sáng này bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ và rồi tan biến vào không khí, không còn khả năng tái sinh.
“Chúng ta làm được rồi!” Linh reo lên, nhìn những bộ xương biến mất.
Ngộ Không thở phào nhẹ nhõm. “Nhưng chúng ta chưa xong đâu. Hãy tiếp tục tiến tới và tìm hiểu nguồn gốc của những quái vật này.”
Họ tiếp tục tiến vào sâu hơn trong đồi xương, đến một hang động lớn. Bên trong hang động, họ phát hiện ra một bức tượng khổng lồ, được làm từ những mảnh xương trắng. Đó chính là tên lãnh đạo của quái vật xương.
“Ngươi là ai mà dám xâm nhập vào lãnh địa của ta?” bức tượng xương sống dậy, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Ngộ Không và Linh.
Ngộ Không bước lên phía trước, đối mặt với bức tượng. “Ta là Tôn Ngộ Không, đến đây để tiêu diệt ngươi và giải cứu thế giới khỏi những quái vật của ngươi.”
Bức tượng xương cười khinh bỉ. “Ngươi nghĩ mình có thể đánh bại ta sao? Ta là bất tử!”
Trận chiến bùng nổ. Bức tượng xương tấn công bằng những đòn đánh mạnh mẽ, mỗi cú đập làm rung chuyển cả hang động. Ngộ Không và Linh phải né tránh liên tục và tìm cơ hội để phản công.
Ngộ Không nhận ra rằng chiếc nhẫn thần kỳ của anh có thể kiểm soát linh hồn quái vật. Anh tập trung năng lượng vào chiếc nhẫn và giơ tay lên, tạo ra một luồng sáng xanh mạnh mẽ bao phủ bức tượng xương.
Bức tượng xương rít lên đau đớn, cơ thể bắt đầu rung chuyển và tan rã. “Không! Ngươi không thể làm thế!”
Ngộ Không không bỏ lỡ cơ hội, anh nhảy lên cao và dùng hết sức mạnh giáng xuống một cú đánh quyết định vào bức tượng xương. Cú đánh của anh cùng với luồng sáng từ chiếc nhẫn làm cho bức tượng xương vỡ tan thành từng mảnh và biến mất vào không khí.
“Chúng ta làm được rồi, Linh!” Ngộ Không reo lên, nhìn những mảnh xương biến mất.
Linh gật đầu, mỉm cười. “Đúng vậy. Nhưng chúng ta cần tiếp tục hành trình. Chắc chắn còn nhiều thử thách đang chờ đợi.”
Ngộ Không và Linh rời khỏi hang động, tiếp tục tiến bước trên con đường đầy nguy hiểm nhưng cũng đầy hy vọng. Họ biết rằng sứ mệnh của mình không chỉ là tiêu diệt đội quân quái vật mà còn phải giải cứu thế giới khỏi lời nguyền cổ xưa. Với lòng dũng cảm và sự đoàn kết, họ tiến bước vào những cuộc chiến tiếp theo, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ thù nào để hoàn thành sứ mệnh của mình.