Ngộ Không Đối Đầu Với Yêu Quái Bão Tố - Chương 3
Chương 3: Trận Bão Kinh Hoàng
Sau một ngày dài gian nan, đoàn người cuối cùng cũng đến gần núi Hắc Sơn. Nhưng khi họ còn cách ngôi đền cổ một quãng đường ngắn, một trận bão kinh hoàng bỗng nhiên bùng phát. Gió thổi dữ dội, cuốn theo những cơn mưa như trút nước và sấm chớp vang dội khắp trời.
Trư Bát Giới nhìn lên bầu trời đầy mây đen, lo lắng:
“Lại là bão! Ta thật sự không thể chịu nổi nữa. Ngộ Không, ngươi có cách gì không?”
Ngộ Không nhìn lên bầu trời, ánh mắt quyết tâm:
“Đây chắc chắn là do Lôi Phong gây ra. Hắn biết chúng ta đang tiến gần và muốn ngăn cản chúng ta.”
Đường Tăng nắm chặt cây trượng, cố giữ bình tĩnh:
“Chúng ta không thể dừng lại ở đây. Chúng ta phải tiến lên dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.”
Sa Tăng nhìn vào tấm bản đồ, nói:
“Ngôi đền cổ chỉ cách đây một quãng ngắn. Nếu chúng ta có thể vượt qua trận bão này, chúng ta sẽ đến nơi.”
Ngộ Không gật đầu, rút gậy Như Ý ra:
“Mọi người, hãy đi theo ta. Ta sẽ mở đường.”
Ngộ Không biến cây gậy Như Ý thành một chiếc ô lớn, che chắn cả nhóm khỏi mưa và gió. Họ tiến lên từng bước một, cố gắng chống chọi với sức mạnh của trận bão. Sấm chớp đùng đùng, mỗi tia sét như muốn xé toạc bầu trời.
Bỗng nhiên, từ trong cơn bão, một bóng đen khổng lồ xuất hiện. Đó là Lôi Phong, phù thủy hùng mạnh với đôi mắt rực lửa và một nụ cười gian xảo. Hắn đứng trên một đám mây đen, tay cầm cây trượng ma thuật, nhìn xuống đoàn người.
“Các ngươi nghĩ rằng có thể ngăn cản ta sao? Ngộ Không, ngươi tưởng rằng mình có thể đối đầu với sức mạnh của bão tố à?” – Lôi Phong gầm lên, giọng nói vang vọng khắp không gian.
Ngộ Không không hề nao núng, bước lên phía trước:
“Lôi Phong, ta sẽ không để ngươi đạt được mục đích. Chúng ta sẽ ngăn chặn ngươi, dù có phải đánh đổi mọi thứ.”
Lôi Phong cười lớn, tay vung trượng ma thuật. Từ trượng của hắn, những tia sét mạnh mẽ phóng xuống, nhắm vào Ngộ Không và nhóm người của anh. Ngộ Không nhanh chóng xoay gậy Như Ý, tạo ra một lá chắn bảo vệ cả nhóm khỏi những tia sét chết người.
Trận chiến giữa Ngộ Không và Lôi Phong bắt đầu. Ngộ Không dùng tất cả kỹ năng và sức mạnh của mình để chống lại các phép thuật của Lôi Phong. Gậy Như Ý biến hình liên tục, từ cây gậy dài đến chiếc khiên lớn, giúp Ngộ Không phòng thủ và tấn công.
Đường Tăng, Trư Bát Giới và Sa Tăng đứng sau, cố gắng hỗ trợ Ngộ Không. Trư Bát Giới dùng cây đinh ba của mình để đánh bật những tia sét, còn Sa Tăng dùng gậy sắt giúp ổn định nền đất khi trận bão làm rung chuyển mọi thứ. Đường Tăng đọc kinh cầu nguyện, hy vọng tạo ra một lớp bảo vệ tâm linh cho cả nhóm.
Sau một hồi chiến đấu, Ngộ Không cảm thấy sức mạnh của mình dần kiệt quệ. Lôi Phong không hề suy giảm sức mạnh, mà ngược lại, càng trở nên mạnh mẽ hơn nhờ vào sức mạnh của bão tố.
“Ngộ Không, ngươi không thể thắng được ta!” – Lôi Phong gầm lên, chuẩn bị tung ra đòn quyết định.
Trong khoảnh khắc quyết định đó, Đường Tăng bỗng nhớ đến lời dặn của Tiên Ông. Ông vội kêu lên:
“Ngộ Không, hãy nhớ đến viên ngọc thần kỳ! Chúng ta phải tìm nó để ngăn chặn hắn!”
Ngộ Không nhận ra điều đó, nhưng anh biết rằng thời gian không còn nhiều. Anh quay lại nhìn Đường Tăng, rồi quay sang Lôi Phong với ánh mắt đầy quyết tâm:
“Ta sẽ không để ngươi làm hại sư phụ và mọi người. Dù có phải hy sinh, ta cũng sẽ bảo vệ họ!”
Lôi Phong cười lớn, tung ra một luồng sét mạnh mẽ về phía Ngộ Không. Ngộ Không chuẩn bị đón nhận, nhưng trong khoảnh khắc đó, một luồng sáng chói lòa xuất hiện từ đâu đó phía sau. Đó là Tiên Ông, ông đứng giữa không trung, tay cầm một viên ngọc phát sáng.
“Ngộ Không, hãy sử dụng viên ngọc này!” – Tiên Ông ném viên ngọc về phía Ngộ Không.
Ngộ Không bắt lấy viên ngọc, cảm nhận được sức mạnh khổng lồ từ trong viên ngọc. Anh đặt viên ngọc vào gậy Như Ý, ngay lập tức cây gậy phát sáng rực rỡ. Với sức mạnh mới, Ngộ Không đẩy lùi luồng sét của Lôi Phong và tiến tới.
“Lôi Phong, đây là sự kết thúc của ngươi!” – Ngộ Không hét lớn, tấn công với tất cả sức mạnh.
Luồng sáng từ viên ngọc và gậy Như Ý kết hợp lại, tạo ra một sức mạnh khổng lồ đánh thẳng vào Lôi Phong. Lôi Phong cố gắng chống cự, nhưng không thể đứng vững trước sức mạnh này. Hắn bị đánh bật trở lại, ngã xuống và biến mất trong cơn bão.
Trận bão dần tan biến, bầu trời trở lại trong xanh. Ngộ Không quay lại nhìn Đường Tăng, Trư Bát Giới và Sa Tăng, mỉm cười:
“Chúng ta đã thắng. Bây giờ hãy tiếp tục hành trình của mình.”
Cả nhóm cùng nhau bước tiếp, với lòng quyết tâm và niềm tin vào tương lai. Họ biết rằng vẫn còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với sức mạnh và lòng dũng cảm, họ sẽ vượt qua tất cả để đạt được mục tiêu cuối cùng.