Ngộ Không Vào Thế Giới Song Song - Chương 4
Chương 4: Hành Trình Bắt Đầu
Ngôi làng đắm chìm trong ánh hoàng hôn khi Ngộ Không và nhóm của mình quay trở lại. Những tia nắng cuối cùng len lỏi qua những tán cây, nhuộm màu vàng ấm áp khắp nơi. Dân làng chào đón họ trở về với ánh mắt ngưỡng mộ và hy vọng.
“Tối nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi và chuẩn bị cho hành trình đến ngôi đền Thiên Thần,” Ngộ Không tuyên bố trước mặt dân làng. “Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc hành trình mới.”
Người dân lặng lẽ gật đầu, biết rằng họ đang đặt niềm tin vào Ngộ Không và nhóm chiến binh của anh.
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời chưa kịp lên, Ngộ Không, Lục Nhi và các chiến binh đã sẵn sàng lên đường. Họ mang theo những trang bị cần thiết, lương thực và bản đồ mà Lục Nhi đã cẩn thận vẽ lại từ cuốn sách tiên tri.
Trưởng làng Lâm bước tới chào tạm biệt họ. “Chúng tôi cầu nguyện cho các ngươi sẽ thành công. Hãy cẩn thận và trở về an toàn.”
Ngộ Không gật đầu, siết chặt tay ông Lâm. “Chúng ta sẽ làm hết sức mình. Hãy giữ vững niềm tin.”
Họ tiến vào khu rừng sâu, mỗi bước chân đều cẩn trọng. Cây cối rậm rạp che kín lối đi, những âm thanh kỳ lạ từ các loài động vật khiến không khí trở nên căng thẳng. Tuy nhiên, sự hiện diện của Ngộ Không và lòng quyết tâm của mọi người đã tiếp thêm sức mạnh cho họ.
Lục Nhi dẫn đầu, cẩn thận kiểm tra bản đồ. “Theo bản đồ, chúng ta cần đi qua Rừng Đen trước khi đến ngôi đền Thiên Thần. Đây là nơi nguy hiểm nhất.”
Ngộ Không gật đầu, ánh mắt kiên định. “Chúng ta đã đối mặt với nhiều nguy hiểm, Rừng Đen không thể làm chúng ta chùn bước.”
Khi đến Rừng Đen, mọi thứ trở nên u ám hơn. Cây cối ở đây cao lớn và đen tối, che khuất cả ánh sáng mặt trời. Mặt đất ẩm ướt và trơn trượt, mỗi bước đi đều phát ra âm thanh rợn người. Những chiếc lá đen xì rơi lả tả xung quanh, tạo nên khung cảnh đáng sợ.
“Chúng ta phải cẩn thận,” Lục Nhi thì thầm, “Rừng Đen không chỉ có yêu ma mà còn có nhiều cạm bẫy tự nhiên.”
Ngay lúc đó, một tiếng gầm vang lên từ xa. Mọi người dừng lại, chuẩn bị chiến đấu. Ngộ Không nâng cao cây thiết bảng, mắt nhìn xung quanh, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ thù nào.
Từ trong bóng tối, một con yêu ma khổng lồ xuất hiện. Nó có thân hình to lớn, lông lá rậm rạp và đôi mắt đỏ rực. Yêu ma gầm lên, lao tới tấn công nhóm của Ngộ Không.
“Chuẩn bị chiến đấu!” Ngộ Không hô lớn, nhảy lên không trung và vung thiết bảng mạnh mẽ.
Trận chiến diễn ra ác liệt. Ngộ Không, với sức mạnh và kỹ năng của mình, đương đầu với yêu ma. Lục Nhi và các chiến binh khác hỗ trợ từ phía sau, sử dụng cung tên và vũ khí khác để tấn công yêu ma.
“Đừng để nó áp sát!” Lục Nhi hét lên, bắn một mũi tên trúng vào mắt yêu ma.
Ngộ Không lợi dụng cơ hội, lao tới với tốc độ nhanh như chớp. “Đây là cơ hội của ta!” Hắn nhảy lên, thiết bảng giáng xuống đầu yêu ma với sức mạnh khủng khiếp.
Yêu ma gào thét trong đau đớn, rồi cuối cùng ngã gục xuống đất, hơi thở tắt lịm. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhìn Ngộ Không với sự kính trọng và ngưỡng mộ.
“Chúng ta đã làm được,” một chiến binh nói, lau mồ hôi trên trán.
Ngộ Không đặt thiết bảng xuống đất, thở ra một hơi dài. “Đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta cần tiếp tục tiến lên.”
Sau trận chiến, họ tiếp tục hành trình với tinh thần cao hơn. Rừng Đen vẫn còn nhiều nguy hiểm, nhưng lòng quyết tâm và sự đoàn kết đã giúp họ vượt qua.
Cuối cùng, sau nhiều ngày hành trình, họ cũng ra khỏi Rừng Đen và đứng trước một ngôi đền cổ xưa. Ngôi đền Thiên Thần hiện ra trước mắt họ, hùng vĩ và uy nghi, nhưng cũng đầy bí ẩn.
“Đây là ngôi đền Thiên Thần,” Lục Nhi nói, ánh mắt sáng lên. “Chúng ta đã đến nơi.”
Ngộ Không nhìn ngôi đền, lòng đầy hy vọng. “Chúng ta sẽ vào trong và tìm kiếm cổ vật để phá vỡ lời nguyền. Hành trình của chúng ta sắp kết thúc.”
Chương 4 kết thúc với khung cảnh ngôi đền Thiên Thần, mở ra những bí ẩn và thử thách mới chờ đợi nhóm của Ngộ Không phía trước.