Ngọc Hoàng Và Hậu Nghệ - Chương 3
Chương 3: Hậu Nghệ xuất hiện
Trên Thiên Đình, các vị thần vẫn còn trầm trồ trước chiến công của Hậu Nghệ. Tiếng reo hò vui mừng của người dân dưới trần gian dường như vang vọng đến cả Thiên Đình, mang lại niềm vui và sự thỏa mãn cho tất cả.
Ngọc Hoàng: (quay sang Thái Bạch Kim Tinh và Thần Nông) “Hậu Nghệ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Chúng ta cần phải ghi nhận công lao của anh ấy.”
Thái Bạch Kim Tinh: (gật đầu) “Đúng vậy, bẩm Ngọc Hoàng. Hậu Nghệ xứng đáng được phong tước và nhận phần thưởng xứng đáng cho lòng dũng cảm và tài năng của mình.”
Ngọc Hoàng gật đầu đồng ý và ra lệnh triệu tập một buổi lễ long trọng để tôn vinh Hậu Nghệ. Các vị thần bắt đầu chuẩn bị, trong khi đó, Hậu Nghệ vẫn còn đang nghỉ ngơi sau trận chiến với các Mặt Trời.
Tại điện của mình, Hậu Nghệ ngồi trên một chiếc ghế đá, ánh mắt trầm ngâm nhìn ra khoảng không. Anh nghĩ về những khó khăn và thử thách mà mình đã trải qua, và cảm nhận được niềm hạnh phúc khi biết rằng mình đã cứu được nhân gian.
Hậu Nghệ: (nói với chính mình) “Cuộc sống của người dân sẽ tốt đẹp hơn từ bây giờ. Nhưng liệu mọi chuyện có đơn giản như vậy không?”
Ngay lúc đó, một tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên. Hậu Nghệ ngước nhìn và thấy Thần Nông bước vào, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng đầy cảm kích.
Thần Nông: (mỉm cười) “Hậu Nghệ, ngươi đã làm được điều mà không ai khác có thể làm được. Nhân gian sẽ luôn nhớ đến công lao của ngươi.”
Hậu Nghệ: (khiêm tốn) “Thần chỉ làm tròn bổn phận của mình thôi, Thần Nông. Nhưng thần cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng người dân đã an toàn.”
Thần Nông: (gật đầu) “Ngọc Hoàng đã quyết định tổ chức một buổi lễ tôn vinh ngươi. Đây là sự ghi nhận xứng đáng cho những gì ngươi đã làm.”
Trong buổi lễ trang trọng tại Thiên Đình, Ngọc Hoàng ngồi trên ngai vàng, xung quanh là các vị thần và quan quân. Hậu Nghệ được dẫn vào điện, trong tiếng vỗ tay và reo hò của mọi người.
Ngọc Hoàng: (giơ tay lên, ra hiệu cho mọi người yên lặng) “Hậu Nghệ, khanh đã chứng minh được lòng dũng cảm và tài năng của mình qua việc cứu nhân gian khỏi tai họa. Ta, với tư cách là Ngọc Hoàng, quyết định phong khanh làm Đại Tướng Quân của Thiên Đình, và trao cho khanh phần thưởng xứng đáng.”
Hậu Nghệ cúi đầu, lòng tràn đầy niềm tự hào nhưng cũng không khỏi lo lắng về trách nhiệm mới. Anh nhận lấy thanh kiếm vàng từ tay Ngọc Hoàng, biểu tượng cho quyền lực và trách nhiệm mới của mình.
Hậu Nghệ: (kính cẩn) “Thần cảm ơn Ngọc Hoàng và các vị thần đã tin tưởng. Thần sẽ luôn nỗ lực hết mình để bảo vệ hòa bình và trật tự của vũ trụ.”
Sau buổi lễ, Hậu Nghệ trở về với cuộc sống thường ngày của một vị thần, nhưng lòng anh luôn hướng về nhân gian. Anh thường xuyên xuống trần gian, giúp đỡ người dân và giữ gìn trật tự. Nhưng anh không biết rằng, trong bóng tối, những âm mưu và ganh ghét đang dần hình thành.
Trên Thiên Đình, không phải ai cũng vui mừng trước sự thăng tiến của Hậu Nghệ. Một số vị thần cảm thấy ganh tị và bất mãn, đặc biệt là một nhóm nhỏ do Thần Gió và Thần Mưa dẫn đầu.
Thần Gió: (nói nhỏ với Thần Mưa) “Hậu Nghệ đã làm lu mờ chúng ta. Ngọc Hoàng dường như chỉ quan tâm đến anh ta. Chúng ta không thể để điều này tiếp tục.”
Thần Mưa: (gật đầu, âm mưu) “Đúng vậy. Chúng ta cần tìm cách để hạ bệ Hậu Nghệ. Hắn ta không xứng đáng với vị trí đó.”
Cả hai bắt đầu bày mưu tính kế, tìm cách hạ bệ Hậu Nghệ và lấy lại vị thế của mình trên Thiên Đình. Và thế là, trong khi Hậu Nghệ vẫn miệt mài bảo vệ nhân gian, những âm mưu đen tối đã bắt đầu được dệt nên, chuẩn bị cho những thử thách mới mà anh sẽ phải đối mặt.