Ngôi Nhà Ma Ám - Chương 1
Chương 1: Chuyển đến ngôi nhà mới
Gia đình nhà Johnson, bao gồm ông David, bà Sarah và hai đứa con nhỏ là Emily và Jack, quyết định chuyển đến một ngôi nhà cổ kính ở ngoại ô nước Anh. Ngôi nhà này có vẻ ngoài cổ điển, mang dáng dấp của thời kỳ xa xưa, với những cửa sổ lớn và một khu vườn rộng rãi. Dù ngôi nhà có vẻ lạnh lẽo và u ám, giá rẻ bất ngờ khiến David không thể bỏ qua.
Cuộc hành trình đến ngôi nhà mới
Chiếc xe tải chở đồ đạc của gia đình Johnson rẽ vào con đường nhỏ dẫn tới ngôi nhà mới. Trời đã bắt đầu chập choạng tối, những tán cây cao lớn hai bên đường tạo ra những bóng đen dài và rậm rạp. Emily và Jack, ngồi ở hàng ghế sau, đều nhìn ra cửa sổ với ánh mắt tò mò và một chút e dè.
“Nhìn kìa, bố! Ngôi nhà kìa!” Jack hớn hở kêu lên, chỉ tay về phía trước.
Sarah quay sang David, mỉm cười. “Cuối cùng cũng tới rồi. Em hi vọng đây sẽ là nơi bắt đầu một chương mới tốt đẹp cho gia đình mình.”
David gật đầu, mắt nhìn chằm chằm vào ngôi nhà hiện ra trước mặt. “Đúng vậy. Chúng ta sẽ làm cho nó trở nên ấm cúng và hạnh phúc.”
Bắt đầu dọn dẹp
Khi họ đến nơi, David và Sarah bắt đầu dỡ đồ từ xe tải, trong khi Emily và Jack chạy xung quanh khám phá khu vườn rộng lớn.
“Bố ơi, cái xích đu này trông cũ kĩ quá!” Emily hét lên từ phía sau ngôi nhà.
David cười, trả lời: “Đừng lo, con gái. Bố sẽ sửa nó cho con.”
Sarah bưng một hộp đồ vào nhà, nhìn quanh. “David, em nghĩ chúng ta cần phải dọn dẹp thật kỹ trước khi bày biện đồ đạc.”
David gật đầu đồng ý. “Anh sẽ bắt đầu từ tầng dưới, em có thể lo tầng trên.”
Những phát hiện đầu tiên
Khi dọn dẹp tầng trên, Sarah mở cửa một căn phòng nhỏ. Bụi bặm phủ đầy trên mọi bề mặt, và có một tấm gương cũ kĩ dựa vào tường. Sarah bước tới, quét tay qua lớp bụi trên gương.
“Sarah, em tìm thấy gì không?” David gọi lên từ dưới nhà.
Sarah đáp: “Chỉ là một phòng nhỏ với một tấm gương cũ. Có lẽ sẽ cần thêm một chút thời gian để làm sạch.”
Bữa tối đầu tiên tại ngôi nhà mới
Khi trời tối, gia đình Johnson quây quần bên nhau trong phòng khách, cùng nhau ăn bữa tối đơn giản từ những hộp thức ăn nhanh.
Emily nhai miếng bánh sandwich, nói: “Con thích ngôi nhà này. Nó có cảm giác như một lâu đài.”
Jack gật đầu đồng ý. “Và con có thể khám phá nhiều chỗ mới. Có một cái hố lớn ở sau nhà!”
David bật cười. “Đừng đi quá xa nhé, con trai. Ngày mai chúng ta sẽ khám phá thêm.”
Sarah nhìn quanh phòng khách, ánh mắt chứa đầy hy vọng. “Em nghĩ chúng ta sẽ yêu thích nơi này. Nó có một sự quyến rũ riêng.”
Kết thúc một ngày dài
Sau bữa tối, cả nhà quyết định nghỉ ngơi. David và Sarah giúp bọn trẻ vào giường.
“Ngủ ngon, Emily, Jack,” Sarah nói, hôn lên trán từng đứa.
“Ngủ ngon mẹ,” bọn trẻ đồng thanh đáp lại.
David kéo chăn lên cho bọn trẻ, rồi quay sang Sarah. “Chúng ta cũng nên nghỉ ngơi thôi. Ngày mai sẽ là một ngày dài.”
Sarah gật đầu. “Vâng, nhưng em cảm thấy lạ lắm. Có vẻ như có ai đó đang nhìn chúng ta.”
David cười nhẹ. “Có lẽ chỉ là sự tưởng tượng thôi. Chúng ta cần phải quen với ngôi nhà mới này.”
Họ tắt đèn, để lại ngôi nhà chìm trong bóng tối và yên tĩnh. Tuy nhiên, không ai nhận ra rằng một đôi mắt bí ẩn đang quan sát họ từ trong bóng tối của căn nhà cổ kính này.
Sự yên tĩnh đáng sợ
Khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, những tiếng động lạ bắt đầu vang lên. Tiếng bước chân nhẹ nhàng trên sàn gỗ, tiếng cửa kẽo kẹt như bị ai đó mở ra. Trong căn phòng của bọn trẻ, Jack trở mình, nhíu mày khi nghe thấy tiếng gì đó ngoài cửa sổ.
“Emily, em có nghe thấy không?” Jack thì thầm.
Emily mở mắt, nhìn chằm chằm vào cửa sổ. “Nghe thấy gì, Jack?”
Jack nuốt nước bọt, cảm thấy lạnh sống lưng. “Tiếng ai đó bước đi.”
Emily ngồi dậy, lắng nghe. Nhưng tất cả lại chìm vào im lặng. “Chắc chỉ là gió thôi. Ngủ đi, Jack.”
Dù vậy, Jack vẫn không thể nào ngủ được, cảm giác bất an bao trùm lấy cậu. Một đêm dài và đầy bí ẩn đã bắt đầu, và những bí ẩn của ngôi nhà cổ kính này sẽ dần dần được hé lộ.