Ngựa Và Lạc Đà - Chương 3
Chương 3: Cuộc Chiến Bùng Nổ
Sáng hôm sau, không khí trong sa mạc trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Cả hai bộ lạc đều chuẩn bị cho trận chiến không thể tránh khỏi, lòng mỗi người đều đầy căng thẳng. Arin và Layla đã quyết định gặp nhau tại rìa oasi, nơi mà họ từng thảo luận về một tương lai hòa bình.
Trong khi đó, bên phía bộ lạc ngựa, Bren đứng bên cạnh Arin, lo lắng nhìn quanh. “Ngươi thật sự tin rằng Layla sẽ đứng về phía chúng ta?” anh hỏi.
“Ta tin rằng cô ấy muốn hòa bình,” Arin đáp, nhưng giọng nói của anh cũng đầy trăn trở. “Tuy nhiên, nếu bộ lạc lạc đà không đồng ý, chúng ta sẽ phải chuẩn bị cho cuộc chiến.”
Trong khi đó, ở phía bộ lạc lạc đà, Layla đang cùng các chiến binh chuẩn bị cho cuộc chiến. Safi, chiến binh trẻ tuổi, đứng bên cạnh cô, giọng đầy lo lắng. “Chúng ta nên tấn công trước khi họ có cơ hội hành động. Nếu không, bộ lạc ngựa sẽ chiếm lấy oasi.”
“Chúng ta cần phải suy nghĩ thật kỹ,” Layla nói, ánh mắt kiên định. “Nếu cuộc chiến nổ ra, không chỉ một bên chịu thiệt hại. Chúng ta phải bảo vệ người dân của mình, nhưng cũng không thể để thù hận chi phối chúng ta.”
“Và nếu Arin không giữ lời hứa?” Safi hỏi, nhướng mày. “Chúng ta không thể đặt lòng tin vào kẻ thù.”
“Đúng, nhưng chúng ta cũng không thể đánh mất lòng tin vào chính mình,” Layla đáp, giọng nói dứt khoát. “Ta sẽ không để người dân của mình phải chịu đựng thêm bất kỳ tổn thất nào nữa.”
Cuộc hội thoại giữa hai bộ lạc đang diễn ra căng thẳng. Khi cả hai bên đã tập hợp, Arin và Layla tiến lên phía trước, tìm cách ngăn cản sự xung đột.
“Nghe đây!” Arin lớn tiếng, đưa tay lên. “Chúng ta đã mất quá nhiều thứ trong những tháng ngày khô hạn này. Hãy cùng nhau tìm cách giải quyết thay vì chiến đấu!”
Layla đứng bên cạnh, thêm vào: “Chúng ta có thể hợp tác, cùng nhau tìm kiếm nguồn nước mới. Nếu không, tất cả chúng ta sẽ gặp khó khăn.”
Nhưng tiếng gầm rú của một chiến binh trong bộ lạc ngựa vang lên: “Chúng ta không thể tin vào họ! Họ sẽ chỉ muốn lấy nguồn nước của chúng ta!”
“Đúng vậy!” một chiến binh lạc đà đáp, giọng đầy tức giận. “Họ sẽ không bao giờ chia sẻ nước với chúng ta!”
Sự căng thẳng gia tăng, và những tiếng hô hào vang lên từ cả hai phía. Tình hình trở nên hỗn loạn, và không ai có thể kiểm soát được cảm xúc của mình.
Trong khoảnh khắc đó, Arin cảm thấy cơn giận của những người xung quanh mình. “Im lặng!” anh hét lên, nhưng tiếng gào thét vẫn không ngừng. Cuối cùng, khi không còn cách nào khác, Arin và Layla nhìn nhau, biết rằng cuộc chiến không thể tránh khỏi.
Những tiếng vó ngựa vang lên hòa lẫn với tiếng bước chân của lạc đà, và trong chớp mắt, trận chiến bùng nổ. Tiếng kiếm va chạm, tiếng la hét vang lên, và bầu không khí tràn ngập sự tàn bạo.
Arin và Layla, giữa dòng người hỗn loạn, nhận ra rằng cuộc chiến này không chỉ là cuộc chiến giữa hai bộ lạc mà còn là cuộc chiến của những giá trị mà họ đã tìm kiếm. Họ đã cố gắng hết sức để tránh khỏi nó, nhưng sự thù hận đã che mờ lý trí.
Khi trận chiến diễn ra ác liệt, Arin và Layla vẫn cố gắng tìm kiếm ánh sáng giữa bóng tối. Nhưng không ai có thể đoán trước được, khi một cơn bão cát bất ngờ ập đến, che khuất tất cả trong khói bụi mù mịt.
Dòng người hỗn loạn dần lùi lại, và hai bộ lạc buộc phải tạm dừng cuộc chiến, cùng nhau tìm kiếm nơi trú ẩn khỏi cơn bão. Trong lúc đó, Arin và Layla lại tình cờ gặp nhau giữa sa mạc, và ánh mắt họ trao đổi chứa đầy sự lo lắng và hi vọng.