Người Anh Hùng Từ Quá Khứ - Chương 2
Chương 2: Thức tỉnh trong thế giới tương lai
Aric bước ra khỏi căn phòng kim loại, ánh sáng chói lóa của mặt trời khiến anh phải che mắt. Trước mắt anh là một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt so với ngôi làng cổ xưa mà anh từng biết. Những tòa nhà cao chọc trời, những chiếc xe bay qua lại, và tiếng ồn ào của công nghệ hiện đại bao trùm mọi nơi.
Elara và người đàn ông tên Marcus dẫn Aric qua những con phố đông đúc, đến một căn cứ kháng chiến nằm sâu trong lòng thành phố. Căn cứ này được bảo vệ bởi những lớp phòng thủ phức tạp và những thiết bị giám sát tiên tiến.
“Đây là nơi trú ẩn của chúng tôi,” Elara nói khi họ bước vào một căn phòng lớn. “Nó được xây dựng dưới lòng đất để tránh sự phát hiện của bọn robot.”
Aric nhìn quanh, thấy những người lính đang luyện tập, sửa chữa vũ khí và bàn bạc chiến lược. Không khí căng thẳng và quyết tâm bao trùm khắp nơi.
“Aric, anh cần phải thích nghi với thế giới mới này,” Marcus nói, dẫn anh đến một khu vực huấn luyện. “Chúng tôi sẽ huấn luyện anh sử dụng các vũ khí hiện đại và hiểu rõ về kẻ thù mà chúng ta đang đối mặt.”
Một ngày dài bắt đầu với những buổi huấn luyện căng thẳng. Aric học cách sử dụng các loại vũ khí laser, áo giáp chống đạn và các thiết bị công nghệ tiên tiến. Mặc dù ban đầu còn lúng túng, nhưng với kỹ năng chiến đấu sẵn có, anh nhanh chóng thích nghi và nắm bắt được cách sử dụng những công nghệ mới này.
Buổi tối, khi mọi người đã mệt mỏi và trở về phòng nghỉ ngơi, Aric ngồi lại một mình trong căn phòng nhỏ của mình. Anh nghĩ về gia đình, về Leira và Torin, không biết họ đang ra sao và có lo lắng về sự biến mất đột ngột của anh hay không.
Elara bước vào, nhìn thấy sự băn khoăn trong ánh mắt của Aric. “Anh nhớ nhà phải không?” cô hỏi, ngồi xuống bên cạnh anh.
“Phải,” Aric thở dài. “Tôi không biết họ sẽ sống ra sao khi không có tôi ở bên.”
Elara đặt tay lên vai Aric, ánh mắt đầy cảm thông. “Tôi hiểu cảm giác của anh. Chúng ta đều đã mất đi nhiều người thân trong cuộc chiến này. Nhưng anh phải tin rằng mình đang làm điều đúng đắn. Anh là hy vọng cuối cùng của chúng ta.”
Aric gật đầu, nhìn vào mắt Elara. “Tôi sẽ không để các người thất vọng. Tôi sẽ chiến đấu đến cùng.”
Sáng hôm sau, Aric được gọi vào phòng chỉ huy. Marcus và Elara đang bàn bạc với một số lãnh đạo khác.
“Aric, chúng tôi có một nhiệm vụ cho anh,” Marcus nói. “Chúng tôi nhận được tin tức về một căn cứ sản xuất robot lớn nằm ở ngoại ô thành phố. Chúng tôi cần anh dẫn đầu một nhóm nhỏ để xâm nhập và phá hủy căn cứ đó.”
Aric đứng thẳng, ánh mắt kiên định. “Tôi sẵn sàng. Khi nào chúng ta xuất phát?”
“Ngay bây giờ,” Elara đáp. “Hãy chuẩn bị và gặp chúng tôi tại khu vực tập kết.”
Aric bước ra khỏi phòng, lòng đầy quyết tâm. Anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một cuộc hành trình dài và đầy gian nan. Nhưng với lòng dũng cảm và ý chí kiên cường, anh tin rằng mình sẽ vượt qua mọi thử thách để mang lại hòa bình cho thế giới tương lai.