Người Bán Nước Chanh Triệu Phú - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Giản Dị
Trong một khu phố yên bình của thành phố, có một cậu bé tên là Nam. Nam sống cùng gia đình trong một ngôi nhà nhỏ. Mỗi mùa hè, khi cái nóng oi ả tràn ngập, Nam luôn muốn tìm cách để giúp gia đình và kiếm thêm chút tiền tiêu vặt.
Một buổi sáng, khi đang ngồi dưới gốc cây lớn trước nhà, Nam nhìn thấy ông Minh hàng xóm đi ngang qua. Ông Minh dừng lại, lau mồ hôi trên trán và nói:
“Trời hôm nay nóng quá, giá mà có ly nước chanh mát lạnh thì tuyệt biết mấy.”
Câu nói của ông Minh làm Nam nảy ra một ý tưởng. Cậu vội chạy vào nhà tìm mẹ.
“Mẹ ơi, con có ý tưởng này hay lắm!” Nam nói với vẻ mặt hứng khởi.
“Ý tưởng gì thế con?” mẹ cậu hỏi, vừa xắt cam trong bếp.
“Con muốn bán nước chanh! Mẹ nghĩ sao nếu con bán nước chanh ngay trước nhà mình?”
Mẹ Nam ngừng tay, nhìn cậu con trai với ánh mắt trìu mến. “Đó là một ý tưởng rất hay, Nam à. Nhưng con phải làm thật tốt, không chỉ là pha nước chanh ngon mà còn phải biết cách giữ vệ sinh và phục vụ khách hàng.”
Nam gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm. Mẹ cậu đồng ý giúp và họ bắt đầu chuẩn bị. Hai mẹ con cùng nhau chọn những quả chanh tươi nhất, rửa sạch và bắt đầu ép lấy nước.
“Cậu muốn bán nước chanh thật à?” Giang, bạn thân của Nam, từ nhà bên chạy qua khi thấy Nam và mẹ đang làm việc.
“Ừ, tớ nghĩ đây là cơ hội tốt để kiếm thêm tiền và học hỏi kinh nghiệm kinh doanh,” Nam trả lời.
Giang cười và nói, “Vậy tớ sẽ giúp cậu. Chúng ta sẽ cùng làm!”
Với sự giúp đỡ của Giang, Nam nhanh chóng dựng một quầy bán nước chanh nhỏ trước nhà. Họ dùng những tấm bìa cứng vẽ lên bảng quảng cáo với dòng chữ “Nước chanh mát lạnh – 5.000 đồng/ly”.
Ngay từ buổi sáng đầu tiên, quầy nước chanh của Nam đã thu hút sự chú ý của người qua đường. Ông Minh, người đã gợi ý ý tưởng cho Nam, là khách hàng đầu tiên.
“Một ly nước chanh, làm ơn,” ông Minh nói.
Nam nhanh chóng pha chế một ly nước chanh tươi mát và đưa cho ông Minh.
“Cảm ơn cháu, nước chanh rất ngon!” ông Minh khen ngợi sau khi uống một ngụm.
Cảm giác thành công đầu tiên khiến Nam và Giang cảm thấy hào hứng hơn. Suốt cả ngày, họ tiếp tục bán nước chanh, phục vụ cho hàng xóm và người đi đường. Mỗi lần có khách hàng mới, Nam lại cười tươi và chào hỏi thân thiện.
Một buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn, mẹ Nam ra kiểm tra quầy hàng. Bà mỉm cười khi thấy con trai mình và Giang đang bận rộn nhưng vẫn vui vẻ.
“Hôm nay các con làm việc vất vả rồi. Mẹ rất tự hào về các con,” bà nói, ôm Nam vào lòng.
“Chúng con đã bán được rất nhiều nước chanh và mọi người đều khen ngon, mẹ ạ!” Nam hào hứng khoe.
Mẹ Nam gật đầu, “Đó chỉ mới là khởi đầu thôi, Nam à. Con có thể học được rất nhiều từ việc này và biết đâu, một ngày nào đó, con sẽ có thể mở rộng kinh doanh hơn nữa.”
Nam nhìn mẹ, ánh mắt rực sáng với niềm tin và hy vọng. Cậu biết rằng, với sự hỗ trợ của gia đình và bạn bè, cậu có thể biến ước mơ nhỏ bé này thành hiện thực.
Tối hôm đó, Nam ngồi lại với mẹ và Giang, cùng nhau lên kế hoạch cho những ngày tiếp theo. Họ bàn bạc về cách cải tiến công thức nước chanh, cách trang trí quầy hàng thu hút hơn và cách quản lý tiền bạc.
Cuộc hành trình của Nam bắt đầu từ những ly nước chanh đơn giản, nhưng cậu biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên trên con đường dài đầy hứa hẹn phía trước.