Người Bảo Vệ Cây Cối - Chương 2
Chương 2: Sứ Mệnh Mới
Một tuần đã trôi qua kể từ khi Hoàng Minh phát hiện ra sức mạnh kỳ diệu của mình. Trong thời gian đó, anh và Trang đã tiến hành hàng loạt thí nghiệm để hiểu rõ hơn về khả năng điều khiển sự phát triển của thực vật. Họ tìm thấy nhiều ứng dụng tiềm năng cho sức mạnh này, từ việc hồi sinh những cây cối héo úa đến việc cải thiện năng suất của các loại cây trồng.
Tuy nhiên, Minh cảm thấy rằng khả năng này có thể có một mục đích lớn hơn, đặc biệt khi chứng kiến những dấu hiệu của sự tàn phá môi trường xung quanh mình. Anh quyết định thực hiện một chuyến đi đến một khu rừng gần đó, nơi đã bị đốn hạ một phần lớn.
“Chúng ta có nên đi không, Minh?” Trang hỏi khi họ chuẩn bị khởi hành. “Có vẻ như đây là một nhiệm vụ khá lớn.”
Minh gật đầu, “Tôi nghĩ chúng ta nên đi. Nếu có ai đang phá hoại môi trường, chúng ta cần phải xem xét tình hình và tìm cách giúp đỡ.”
Họ lái xe đến khu rừng, nơi những cây cối bị đốn hạ nằm chất đống trên mặt đất. Cảnh tượng thật đau lòng; nhiều cây cổ thụ đã bị chặt bỏ, và chỉ còn lại những cái gốc trơ trọi.
“Thật tồi tệ,” Trang nói, lặng lẽ nhìn quanh. “Có vẻ như có một tổ chức nào đó đứng sau việc này.”
Minh hít một hơi dài, cảm nhận nỗi đau của thiên nhiên. Anh đặt tay lên một gốc cây và tập trung. Ngay lập tức, các mầm cây mới bắt đầu nhú lên từ mặt đất, vươn lên trong một sự phát triển nhanh chóng.
Trang nhìn với sự ngạc nhiên, “Minh, anh đang làm gì vậy?”
“Tôi đang cố gắng giúp đỡ,” Minh trả lời. “Có thể không thể hồi sinh toàn bộ khu rừng, nhưng ít nhất chúng ta có thể giúp cây mới phát triển và phục hồi phần nào.”
Khi họ tiếp tục làm việc, một nhóm công nhân mặc đồng phục bảo trì xuất hiện từ phía xa, với vẻ nghi ngờ. Một trong số họ, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, tiến lại gần.
“Các người đang làm gì ở đây?” ông ta hỏi, giọng đầy nghi ngờ.
Minh đứng dậy và cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng tôi là các nhà thực vật học. Chúng tôi đang cố gắng khôi phục lại một phần của khu rừng bị tàn phá.”
Người đàn ông nhướn mày. “Tôi là trưởng nhóm bảo trì của khu vực này. Đây là khu vực khai thác của công ty chúng tôi. Việc đốn cây là cần thiết cho các dự án phát triển.”
Trang bước tới gần, “Nhưng việc này đang gây ra sự tàn phá môi trường nghiêm trọng. Chúng tôi có thể thấy rằng nhiều cây không phải là cây cần thiết cho dự án.”
Người đàn ông xem xét Minh và Trang, sau đó nhún vai. “Đây là công việc của chúng tôi. Các người có thể làm gì thì làm, nhưng không được làm phiền đến công việc của chúng tôi.”
Minh cảm thấy một cơn giận dữ dâng lên, nhưng anh cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng tôi không muốn gây rắc rối. Nhưng nếu có cách nào đó để giúp đỡ, chúng tôi sẵn sàng tham gia.”
“Chúng tôi không cần sự giúp đỡ của các người. Hãy rời khỏi đây nếu không muốn gặp rắc rối,” người đàn ông ra lệnh.
Minh và Trang không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời khỏi khu vực. Họ quay lại xe và lặng lẽ rời đi, nhưng Minh cảm thấy một cảm giác cấp bách. “Chúng ta cần phải làm điều gì đó. Đây không chỉ là về việc cứu rừng, mà còn là việc bảo vệ toàn bộ môi trường sống.”
Trang gật đầu, “Nhưng chúng ta có thể làm gì với sức mạnh của anh?”
Minh suy nghĩ một lát rồi nói, “Tôi nghĩ chúng ta cần phải điều tra xem ai đứng sau việc phá hoại này. Có thể chúng ta có thể tìm cách ngăn chặn họ hoặc thậm chí đối đầu với họ nếu cần.”
Trang mỉm cười, “Tôi sẵn sàng đồng hành với anh. Hãy tìm cách để làm điều đúng đắn.”
Họ quyết định tiếp tục điều tra và tìm hiểu thêm về tổ chức đứng sau việc phá hoại khu rừng. Minh cảm thấy rằng đây là sứ mệnh của mình — không chỉ đơn thuần là nghiên cứu mà là bảo vệ và bảo tồn môi trường sống. Sự khám phá mới mẻ này không chỉ mở ra một thế giới khả năng cho anh mà còn mang đến một trách nhiệm lớn lao mà anh không thể lơ là.