Người Bảo Vệ Lời Nguyện - Chương 3
Chương 3: Đầu Tiên Cứu Người
Ngày hôm sau, An vẫn còn bận rộn với những suy nghĩ về sức mạnh của lời nguyện. Cô cảm thấy hào hứng nhưng cũng không khỏi lo lắng về những thách thức phía trước. Linh gặp An tại thư viện của trường, nơi cả hai đã hẹn nhau để thảo luận về những bước tiếp theo.
“Chào An,” Linh nói, bước vào với một cốc cà phê trong tay. “Hôm nay có vẻ như bạn đang rất bận tâm.”
“Chào Linh,” An đáp, ngẩng lên từ cuốn sách mình đang đọc. “Mình đang suy nghĩ về cách áp dụng sức mạnh của lời nguyện một cách hiệu quả hơn. Mình cảm thấy như còn rất nhiều điều chưa hiểu rõ.”
“Chúng ta có thể bắt đầu từ những tình huống nhỏ hơn để luyện tập và làm quen với sức mạnh,” Linh đề nghị. “Có thể thử giúp đỡ người khác trong những tình huống không quá nguy hiểm trước.”
“Đúng rồi,” An đồng ý. “Nhưng mình vẫn không biết phải bắt đầu từ đâu.”
Khi họ đang thảo luận, một tin nhắn xuất hiện trên điện thoại của Linh. Cô mở ra và đọc to.
“Có tin tức về một cuộc tấn công tại khu vực trung tâm thành phố. Một nhóm côn đồ đang phá hoại và đe dọa các cửa hàng. Có vẻ như có người bị thương,” Linh nói, giọng nghiêm trọng.
“Đó có thể là cơ hội để kiểm tra sức mạnh của lời nguyện trong một tình huống khẩn cấp,” An nói, cảm thấy quyết tâm trỗi dậy. “Chúng ta cần phải đến đó ngay.”
Hai người nhanh chóng đến trung tâm thành phố, nơi cảnh tượng rất hỗn loạn. Những cửa hàng bị phá hoại, và một nhóm côn đồ đang tiếp tục gây ra thiệt hại. Người dân hoảng loạn chạy tán loạn, và vài người bị thương nằm trên mặt đất.
“Chúng ta cần phải hành động,” An nói, nhìn quanh với sự lo lắng. “Mình sẽ cố gắng sử dụng sức mạnh để bảo vệ những người bị thương.”
“Được rồi, An. Hãy cố gắng làm hết sức mình,” Linh động viên, giữ một khoảng cách an toàn.
An tiến gần đến một người phụ nữ đang nằm trên mặt đất, trông rất đau đớn. Cô lẩm bẩm lời nguyện và ngay lập tức, một lá chắn bảo vệ bao quanh người phụ nữ, giúp cô tránh xa các côn đồ và đỡ được cơn đau.
“Chị ấy có vẻ đỡ hơn rồi,” Linh nhận xét khi thấy lá chắn hoạt động.
Đột nhiên, một côn đồ đến gần An và Linh. Hắn ta giơ cao một chiếc gậy sắt, tỏ vẻ hung hãn.
“Tránh ra!” hắn quát, giận dữ.
An cảm thấy sự hồi hộp tăng lên. Cô nhanh chóng lẩm bẩm lời nguyện một lần nữa, và một lá chắn bảo vệ hình thành xung quanh chính mình và Linh. Côn đồ không thể tiếp cận được họ và cuối cùng bỏ đi.
“Mình cần phải kiểm soát sức mạnh này tốt hơn,” An thở dài. “Nhưng ít nhất, mình đã giúp đỡ được một số người.”
“Chúng ta cần phải tập luyện thêm và làm quen với cách sử dụng sức mạnh này trong các tình huống khác nhau,” Linh nói, vỗ vai An. “Tuy nhiên, việc bạn có thể tạo ra lá chắn bảo vệ và bảo vệ được người khác là một bước tiến lớn.”
Khi cảnh sát và cứu hộ đến hiện trường, An và Linh cung cấp thông tin và giúp đỡ trong việc đưa những người bị thương đến nơi an toàn. Cuối cùng, khi tình hình bắt đầu lắng xuống, An và Linh ngồi nghỉ ngơi bên một cái cây trong công viên gần đó.
“Mình cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng rất hài lòng,” An nói, nhắm mắt để thư giãn. “Chúng ta đã làm được điều gì đó có ích.”
“Đúng vậy,” Linh đồng ý. “Tuy nhiên, chúng ta cần tiếp tục học hỏi và rèn luyện để có thể sử dụng sức mạnh này một cách hiệu quả hơn trong các tình huống khẩn cấp.”
An gật đầu, cảm giác hào hứng và quyết tâm trỗi dậy trong lòng. Cô biết rằng hành trình này không dễ dàng, nhưng với sự giúp đỡ của Linh và sự quyết tâm của chính mình, cô sẽ có thể làm được nhiều điều tốt đẹp hơn trong tương lai.
Khi ánh mặt trời lặn, An và Linh quay trở về, mang theo những bài học quý giá từ cuộc trải nghiệm ngày hôm đó. Họ biết rằng con đường phía trước còn nhiều thử thách, nhưng họ sẵn sàng đối mặt với những điều đó và tiếp tục hành trình để khám phá sức mạnh thần thánh của lời nguyện.