Người Bảo Vệ Ngôi Đền - Chương 2
Chương 2: Đoạn Văn Bí Ẩn
Hà Anh đứng trước cánh cửa đá khổng lồ, cảm nhận sự bí ẩn và sức mạnh từ nó. Các ký tự và hình vẽ trên cánh cửa tạo nên một hình ảnh phức tạp, giống như một mảnh ghép của một câu đố chưa được giải.
“Cô có nhận ra gì không?” Minh hỏi, ánh mắt sắc sảo.
Hà Anh lắc đầu. “Chưa. Các ký tự này có vẻ rất cổ xưa và phức tạp. Tôi cần phải nghiên cứu thêm.”
Linh, người chuyên về ngôn ngữ cổ, nhìn vào cánh cửa với sự tập trung cao độ. “Tôi đã thấy những ký tự này trước đây trong một số tài liệu cổ, nhưng chúng không giống như thế này. Có vẻ như đây là một dạng mã hóa đặc biệt.”
Nam, trong khi đó, đang quét xung quanh bằng thiết bị của mình. “Có vẻ như không có cơ chế cơ học nào ở đây. Cánh cửa này có thể được mở bằng một cách nào đó liên quan đến các ký tự.”
“Chúng ta nên tìm hiểu thêm về ngôi đền này,” Hà Anh đề nghị. “Có thể có thêm thông tin ở những nơi khác trong ngôi đền.”
Nhóm bắt đầu di chuyển đến những khu vực khác của ngôi đền. Họ tìm thấy một phòng nghiên cứu nhỏ với nhiều cuốn sách cổ và các ghi chép. Hà Anh mở một cuốn sách cũ và bắt đầu đọc. Những dòng chữ khó hiểu dường như đề cập đến một người bảo vệ được lựa chọn, có khả năng mở cánh cửa thần thánh.
“Đây rồi,” Hà Anh nói, giọng cô đầy hứng thú. “Có một đoạn văn nói về một người bảo vệ, người sẽ được lựa chọn bởi các vị thần để mở cánh cửa này. Điều đặc biệt là đoạn văn chỉ ra rằng người đó phải có khả năng đặc biệt.”
Linh, sau khi xem xét đoạn văn, nói thêm: “Có vẻ như đoạn văn này đề cập đến một loại trí tuệ đặc biệt và sức mạnh tinh thần mà chỉ một người duy nhất sở hữu. Chúng ta có thể đang tìm kiếm một dấu vết nào đó để xác định người bảo vệ.”
Minh lắc đầu. “Tôi không tin vào chuyện mê tín, nhưng có vẻ như đây là điều cần phải xem xét. Nếu đoạn văn này đúng, thì chúng ta phải tìm cách xác định xem ai có thể là người bảo vệ.”
Hà Anh nhìn quanh, cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ. “Có lẽ chính mình là người đó,” cô nói, giọng cô run rẩy. “Tôi cảm thấy như có một kết nối nào đó giữa tôi và ngôi đền này.”
Nam đưa tay lên cản. “Chúng ta không thể chắc chắn điều đó ngay bây giờ. Nhưng nếu có một khả năng đặc biệt nào đó mà chỉ người bảo vệ mới có, thì chúng ta cần phải kiểm tra và xác nhận điều đó.”
Nhóm quyết định quay trở lại cánh cửa đá, nơi các ký tự vẫn chưa được giải mã. Hà Anh bắt đầu thử nghiệm các kỹ thuật và phương pháp mà cô đã học được từ các tài liệu cổ. Mặc dù đã thử nhiều cách, cánh cửa vẫn không chịu mở ra.
“Hãy để tôi thử,” Linh đề nghị, lấy ra một số công cụ khảo cổ học để kiểm tra chi tiết hơn. Cô bắt đầu giải mã các ký tự bằng cách so sánh với các tài liệu cổ khác mà cô đã nghiên cứu.
Giữa lúc đó, Hà Anh cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ, như thể có một nguồn năng lượng đang tương tác với mình. Cô bước tới cánh cửa, đặt tay lên bề mặt đá lạnh lẽo và nhắm mắt lại, tập trung suy nghĩ về các ký tự. Đột nhiên, một ánh sáng mờ ảo bắt đầu phát ra từ các ký tự, và cánh cửa bắt đầu rung chuyển.
“Cô đang làm gì vậy?” Minh hỏi, ngạc nhiên khi thấy cánh cửa có dấu hiệu phản ứng.
Hà Anh mở mắt, sự ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt cô. “Tôi không biết, nhưng có vẻ như tôi đang kết nối với nó theo cách nào đó.”
Ánh sáng ngày càng mạnh hơn, và cánh cửa bắt đầu mở ra từ từ. Nhóm khảo cổ không thể tin vào mắt mình. Họ đứng im lặng, chờ đợi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo khi cánh cửa hoàn toàn mở ra, hé lộ một không gian bí ẩn bên trong.
“Kẻ xâm lược có thể không còn xa,” Hà Anh nói, lo lắng. “Chúng ta phải chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.”
Nhóm tiếp tục bước vào không gian bên trong cánh cửa, không biết điều gì đang chờ đợi họ trong ngôi đền cổ này, nhưng họ biết rằng cuộc hành trình của họ mới chỉ bắt đầu.