Người Bảo Vệ Sự Sống - Chương 2
Chương 1: Khám Phá Khả Năng
Bệnh viện Hưng Thịnh, một trong những cơ sở y tế hàng đầu của thành phố, vẫn bận rộn như thường lệ. Bác sĩ Lâm Minh, một bác sĩ nội khoa nổi bật, đang làm việc tại phòng cấp cứu. Mặc dù công việc của anh luôn đòi hỏi sự cẩn trọng và chính xác, hôm nay là một ngày đặc biệt khó khăn.
“Bác sĩ Minh, chúng tôi có một ca khẩn cấp. Bệnh nhân trong tình trạng sốc nặng và nguy cơ tử vong cao,” y tá Mai thông báo khi bước vào phòng làm việc của anh.
Minh gật đầu và theo Mai nhanh chóng đến phòng cấp cứu. Bệnh nhân là một người đàn ông trung niên, mặt tái nhợt, mạch đập yếu ớt. Các bác sĩ và y tá khác đã bắt đầu xử lý, nhưng tình hình không mấy khả quan.
“Chúng ta đang gặp khó khăn. Bệnh nhân có dấu hiệu sốc nặng, có thể là do nhiễm trùng nặng,” bác sĩ Tùng, trưởng nhóm cấp cứu, lên tiếng.
Minh kiểm tra bệnh nhân một cách cẩn thận. Anh cảm nhận được sự mệt mỏi và căng thẳng trong không khí. Sau khi xem xét hồ sơ bệnh án, Minh quyết định thực hiện một biện pháp điều trị mạnh mẽ hơn. Anh đặt tay lên cánh tay của bệnh nhân và bắt đầu tiến hành điều trị.
“Bác sĩ Minh, anh chắc chắn chưa?” bác sĩ Tùng hỏi, có vẻ hoài nghi về phương pháp của Minh.
“Chúng ta không còn nhiều thời gian. Tôi sẽ thử,” Minh đáp quyết liệt, không để cho sự nghi ngờ làm mình phân tâm.
Minh nhắm mắt lại và tập trung. Anh cảm thấy một nguồn năng lượng ấm áp lan tỏa từ tay mình. Khi anh mở mắt ra, điều kỳ diệu đã xảy ra: các triệu chứng của bệnh nhân dần dần biến mất, và bệnh nhân bắt đầu hồi phục nhanh chóng.
“Anh… anh làm gì vậy?” Mai hỏi với sự ngạc nhiên và lo lắng.
“Chỉ là một phương pháp điều trị mới,” Minh đáp, cố giữ bình tĩnh.
Một giờ sau, bệnh nhân đã qua khỏi cơn nguy kịch. Các bác sĩ và y tá xung quanh đều ngạc nhiên. Bác sĩ Tùng không thể tin vào mắt mình. “Điều này không thể xảy ra được. Chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống tồi tệ nhất rồi.”
Minh nhìn vào bệnh nhân, một cảm giác hồi hộp và lạ lẫm dâng lên trong lòng anh. Anh bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thực sự có khả năng đặc biệt hay không. Những trường hợp tương tự đã xảy ra trong những ngày gần đây, nhưng đây là lần đầu tiên anh chứng kiến sự phục hồi nhanh chóng đến vậy.
Tối hôm đó, Minh trở về nhà, đầu óc vẫn đầy những suy nghĩ và cảm xúc lẫn lộn. Anh quyết định thử nghiệm khả năng của mình thêm một lần nữa. Sáng hôm sau, anh đến bệnh viện với tâm trạng hồi hộp.
Trong phòng khám, Minh gặp một bệnh nhân khác, một người phụ nữ trung niên mắc bệnh viêm khớp nặng. “Chào bác sĩ, tôi đã đau đớn suốt nhiều tháng nay. Liệu có cách nào giúp tôi không?” bà hỏi với giọng cầu khẩn.
“Chúng tôi sẽ thử nghiệm một phương pháp mới. Có thể sẽ giúp ích cho bà,” Minh nói, cố gắng giữ sự tự tin.
Anh chạm tay vào vùng bị đau của bà, và một lần nữa, cảm giác ấm áp lan tỏa từ tay anh. Từ từ, sự đau đớn trên khuôn mặt bệnh nhân giảm đi. Khi Minh rút tay ra, bệnh nhân mở to mắt trong sự kinh ngạc.
“Bác sĩ, cảm ơn anh! Tôi cảm thấy tốt hơn nhiều!” bà nói với giọng đầy xúc động.
Minh mỉm cười, cảm thấy một sự mãn nguyện sâu sắc nhưng cũng không khỏi lo lắng. Anh biết rằng khả năng này có thể là một món quà, nhưng cũng có thể là một gánh nặng. Anh quyết định sẽ tiếp tục theo dõi và tìm hiểu thêm về khả năng của mình.
“Cảm ơn bác sĩ Minh. Anh đã cứu sống tôi,” bệnh nhân tiếp tục cảm ơn.
Khi Minh rời khỏi bệnh viện, tâm trí anh không ngừng quay cuồng với những câu hỏi. Anh cảm thấy mình đang đứng trước một ngã rẽ lớn trong cuộc đời. Liệu khả năng này có phải là một cơ hội để làm điều tốt đẹp hay chỉ đơn thuần là một trùng hợp kỳ lạ?
Minh biết rằng mình cần phải khám phá khả năng này sâu hơn, hiểu rõ về nguồn gốc và cách sử dụng nó một cách đúng đắn. Bước tiếp theo là tìm hiểu về khả năng của mình và xem xét cách nó có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của những người xung quanh và chính bản thân anh.Chương 2: Đối Mặt Với Thử Thách
Bệnh viện Hưng Thịnh đang trong cơn bão tố. Dịch bệnh mới lạ đang lây lan nhanh chóng trong cộng đồng, và số lượng bệnh nhân nhập viện ngày càng gia tăng. Minh đã bị cuốn vào một chuỗi công việc không ngừng nghỉ, đối mặt với hàng loạt ca bệnh nghiêm trọng mỗi ngày.
Tối hôm đó, Minh đang ngồi tại phòng nghỉ, mệt mỏi và kiệt sức sau một ngày làm việc dài. Đột nhiên, Mai vội vã bước vào với một vẻ mặt lo lắng. “Bác sĩ Minh, có một ca bệnh nghiêm trọng cần sự chú ý của anh ngay lập tức. Bệnh nhân đến từ khu vực bị dịch bệnh nặng.”
“Được rồi, tôi đến ngay,” Minh đáp, đứng dậy và nhanh chóng di chuyển đến phòng cấp cứu.
Khi đến nơi, Minh thấy một người đàn ông trẻ tuổi, sốt cao và khó thở. Các bác sĩ và y tá đang cố gắng làm mọi thứ có thể để giữ bệnh nhân ổn định. Minh quyết định sử dụng khả năng của mình để thử chữa trị.
“Anh có chắc không? Tình hình rất nghiêm trọng,” bác sĩ Tùng hỏi khi thấy Minh chuẩn bị bắt tay vào công việc.
“Chúng ta không còn nhiều thời gian. Tôi sẽ thử,” Minh đáp, ánh mắt quyết đoán.
Minh đặt tay lên lưng bệnh nhân và tập trung năng lượng của mình. Anh cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của bệnh nhân dần hạ xuống, và nhịp thở của bệnh nhân bắt đầu đều đặn hơn. Sự hồi phục là nhanh chóng, nhưng không đủ để làm giảm đi mối lo ngại của mọi người.
Sau khi bệnh nhân ổn định, Minh quay trở lại phòng nghỉ và thấy Mai đang đứng đợi. “Bác sĩ Minh, tình hình ở các khu vực khác cũng rất nghiêm trọng. Các bệnh viện khác đã gửi yêu cầu hỗ trợ. Chúng tôi không thể đáp ứng hết được.”
Minh cảm thấy căng thẳng. “Tôi không thể giúp tất cả mọi người. Tôi cần phải tìm một giải pháp khác.”
Mai nhìn Minh với ánh mắt đồng cảm. “Có lẽ anh nên liên hệ với các tổ chức y tế khác hoặc các cơ quan chức năng. Họ có thể cung cấp thêm nguồn lực và hỗ trợ.”
Minh gật đầu và quyết định gọi cho một trong những người bạn cũ của mình, Tiến, người làm việc tại Trung tâm Y tế Dự phòng. “Tiến, tình hình ở đây rất nghiêm trọng. Chúng tôi cần thêm sự hỗ trợ. Có cách nào chúng tôi có thể phối hợp để giải quyết tình hình này không?”
Tiến đáp qua điện thoại, “Minh, tôi biết tình hình đang rất khó khăn. Chúng tôi đang thu thập dữ liệu về dịch bệnh và cố gắng phối hợp với các cơ quan y tế khác. Chúng tôi sẽ gửi thêm hỗ trợ và thiết lập các trạm y tế dã chiến.”
Minh cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, nhưng anh biết rằng vẫn còn nhiều việc phải làm. Trong khi các tổ chức và cơ quan hỗ trợ đang được triển khai, Minh tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ tại bệnh viện, điều trị cho những bệnh nhân bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh.
Một tuần trôi qua, dịch bệnh không có dấu hiệu giảm bớt. Minh cảm thấy mình như đang ở trong một cuộc chiến không có hồi kết. Một hôm, khi đang điều trị cho một bệnh nhân khác, Minh gặp một tình huống bất ngờ. Một người đàn ông trẻ tuổi, vẻ mặt đầy sợ hãi, bước vào phòng cấp cứu.
“Bác sĩ Minh, tôi cần giúp đỡ. Tôi đã nghe về khả năng của anh và nghĩ rằng anh có thể cứu em gái tôi. Cô ấy đang bị nhiễm bệnh nặng,” người đàn ông nói với giọng khẩn khoản.
Minh cảm thấy lo lắng. “Cô ấy đang ở đâu?”
“Cô ấy nằm ở nhà, không thể đến bệnh viện. Tôi đã mang theo cô ấy đến đây,” người đàn ông trả lời, chỉ vào một chiếc xe đẩy phía ngoài.
Minh ra ngoài và thấy một cô gái trẻ tuổi nằm trên xe đẩy, cơ thể gầy gò và yếu ớt. Anh biết rằng mình phải hành động nhanh chóng. Anh đặt tay lên trán cô gái và cảm nhận sự yếu đuối và nỗi đau đang tồn tại trong cơ thể cô. Sau khi tập trung, anh thấy triệu chứng của cô dần dần giảm bớt.
Khi tình trạng của cô gái ổn định, người đàn ông không khỏi cảm ơn Minh. “Cảm ơn bác sĩ. Anh đã cứu em gái tôi. Tôi không biết phải làm gì nếu không có anh.”
Minh cảm thấy một cảm giác hài lòng, nhưng đồng thời cũng cảm nhận được trách nhiệm nặng nề đang đè lên vai mình. Anh biết rằng khả năng chữa lành của mình có thể là một công cụ mạnh mẽ, nhưng nó cũng cần phải được sử dụng cẩn thận và đúng cách.
Trở về phòng nghỉ, Minh ngồi một mình và suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Anh nhận ra rằng mình đang đứng trước một thử thách lớn hơn bao giờ hết. Khả năng của anh không chỉ là một món quà, mà còn là một trách nhiệm khổng lồ. Anh quyết tâm sẽ không chỉ dừng lại ở việc điều trị bệnh nhân mà còn tìm cách giải quyết vấn đề từ gốc rễ.
“Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng và quyết đoán,” Minh tự nhủ. “Đây không chỉ là vấn đề của bệnh viện hay của tôi. Đây là một cuộc chiến của toàn bộ cộng đồng. Tôi cần phải làm nhiều hơn nữa để giúp đỡ mọi người và tìm ra giải pháp lâu dài.”
Với tâm trạng quyết tâm, Minh chuẩn bị cho những thử thách sắp tới, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ mối nguy hiểm nào có thể đến.