Người Bảo Vệ Tự Nhiên - Chương 1
Chương 1: Sự Thay Đổi Bất Ngờ
Khu rừng già nằm yên ả dưới ánh sáng của buổi sáng sớm, những tia nắng lấp ló qua tán lá xanh rậm rạp. Nguyễn Minh, nhân viên bảo vệ rừng với dáng vẻ cứng cáp và ánh mắt chăm chú, bắt đầu một ngày tuần tra thường lệ. Anh yêu công việc này, bởi vì nó cho anh cảm giác gần gũi với thiên nhiên và sự tĩnh lặng của rừng sâu.
“Chào buổi sáng, chú cây già,” Minh cười, vỗ về một cái cây to cổ thụ như thường lệ.
“Chào cậu, Minh,” gió thổi nhẹ qua tán lá, như thể cây cây ấy đáp lại, khiến Minh cảm thấy một chút kỳ lạ nhưng không để tâm nhiều.
Anh tiếp tục di chuyển trên con đường mòn hẹp, nơi những tiếng chim hót vang lên và hơi ẩm của rừng cảm giác dễ chịu. Đột nhiên, một con rắn độc ló ra từ bụi rậm, và chỉ trong nháy mắt, nó đã cắn vào chân Minh.
“Á!” Minh kêu lên, đau đớn và hoảng loạn. Anh ngồi thụp xuống, nhìn vết cắn đang bắt đầu sưng lên.
“Cứu tôi với…” Minh thở hổn hển, tay nắm chặt vết thương.
Đang trong cơn hoảng loạn, Minh cảm thấy một sự thay đổi kỳ lạ. Cơn đau bắt đầu dịu đi, và một cảm giác ấm áp bao trùm cơ thể anh. Anh nhắm mắt lại và cố gắng hít thở đều. Khi mở mắt ra, một điều không thể tin được đã xảy ra: những loài động vật xung quanh anh như chim, sóc, và hươu đều như đang chú ý đến anh.
“Nguyễn Minh, cậu có ổn không?” Một con sóc nhỏ nhảy đến gần, đôi mắt tinh anh của nó nhìn anh với sự quan tâm.
Minh há hốc miệng, không tin vào tai mình. “Nói… nói gì thế?”
“Là tôi đây,” con sóc cất tiếng, “Cậu bị rắn cắn. Cơ thể cậu đang thay đổi. Cậu có thể hiểu chúng tôi bây giờ.”
“Làm ơn, giúp tôi,” Minh lắp bắp. “Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra.”
“Mình cần phải đưa cậu đến nơi an toàn,” con hươu to lớn xuất hiện, cúi đầu xuống gần Minh. “Đi theo tôi.”
Minh gật đầu, cố gắng đứng dậy. Những động vật quanh anh giúp đỡ, con hươu dẫn đường trong khi con sóc nhanh nhẹn chạy phía trước để kiểm tra tình hình.
Khi đến được một khu vực an toàn, Minh ngồi xuống, thở dốc. Anh nhìn xung quanh với sự ngạc nhiên, cảm giác như mình đang sống trong một thế giới hoàn toàn mới.
“Cậu không cần phải sợ,” con sóc nói, “Chúng tôi sẽ giúp cậu hiểu và kiểm soát khả năng này. Đây không phải là một tai nạn thông thường.”
“Cảm ơn các bạn,” Minh nói, cảm giác xúc động dâng trào. “Tôi… tôi không biết làm thế nào để cảm ơn.”
“Chúng tôi chỉ muốn bảo vệ rừng,” con hươu đáp. “Nhưng bây giờ, cậu đã trở thành một phần của sự bảo vệ đó. Có lẽ, cậu có thể giúp chúng tôi nhiều hơn với khả năng mới này.”
Minh gật đầu, quyết tâm trong ánh mắt. “Tôi sẽ học cách sử dụng khả năng này để bảo vệ khu rừng, không chỉ cho mình mà cho tất cả các bạn.”
Những loài động vật xung quanh anh mỉm cười, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Minh. Họ biết rằng cuộc hành trình của họ mới chỉ bắt đầu, và Minh giờ đây là một phần quan trọng trong việc bảo vệ khu rừng này.
Câu chuyện tiếp tục từ đây, với Minh học cách kiểm soát khả năng giao tiếp với động vật và cùng họ đối đầu với những thử thách mới.