Người Cố Vấn Từ Biển Cả - Chương 3
Chương 3: Đề Xuất Tham Vọng
Sau cuộc gặp gỡ định mệnh với Thương nhân Harold, Alaric Fenton trở về tàu Huyền Thoại với tâm trạng phấn chấn. Việc hợp tác với Harold có thể mở ra những cánh cửa mới cho hạm đội thương mại của anh. Nhưng Alaric biết rằng để thực hiện được tầm nhìn của mình, anh cần phải thuyết phục nhiều người khác hơn nữa.
Sáng hôm sau, Alaric tổ chức một cuộc họp với các thuyền trưởng và thành viên trong hạm đội tại bến cảng Bristol. Khi mọi người đã tập hợp, anh đứng lên giữa vòng tròn, ánh mắt sáng rực.
“Cảm ơn các bạn đã đến đây. Hôm qua, chúng ta đã có một bước tiến lớn với Thương nhân Harold. Ông ấy đã hứa sẽ đầu tư vào hạm đội của chúng ta nếu chúng ta có thể chứng minh khả năng của mình.”
“Và làm thế nào chúng ta có thể làm điều đó?” Barnaby hỏi, vẻ mặt nghi ngại. “Chúng ta cần nhiều hơn một chuyến đi thành công để thuyết phục ông ta.”
“Tôi đã nghĩ đến việc thực hiện một chuyến hành trình dài hơn,” Alaric đáp. “Chúng ta sẽ không chỉ giao thương ở Bristol. Chúng ta sẽ hướng đến các cảng quan trọng khác, từ Nantes ở Pháp đến Lisbon ở Bồ Đào Nha.”
“Điều đó có nghĩa là rủi ro lớn,” một thuyền trưởng trẻ tuổi nói. “Biển cả không phải lúc nào cũng bình yên.”
“Đúng vậy, nhưng điều đó cũng có nghĩa là cơ hội lớn,” Alaric khẳng định. “Nếu chúng ta có thể mang về hàng hóa quý giá và chứng minh sự mạnh mẽ của hạm đội, chúng ta sẽ ghi dấu ấn trong lòng các thương nhân và nhà đầu tư. Điều đó không chỉ có lợi cho chúng ta mà còn cho cả nước Anh.”
“Và nếu chúng ta gặp phải hải tặc?” Barnaby nhắc lại, vẫn còn lo ngại.
“Chúng ta sẽ chuẩn bị cho mọi tình huống,” Alaric trả lời, giọng điệu kiên quyết. “Tôi đã có kế hoạch tăng cường phòng thủ cho hạm đội. Chúng ta sẽ không chỉ là những thương nhân, mà còn là những người bảo vệ lợi ích của mình.”
Sau khi cuộc họp kết thúc, Alaric và Barnaby cùng nhau đi dạo ven bến cảng. Ánh sáng mặt trời rực rỡ phản chiếu trên mặt nước, nhưng trong lòng Alaric vẫn còn nhiều điều lo lắng.
“Cậu có thật sự nghĩ chúng ta có thể thuyết phục được những nhà đầu tư lớn?” Barnaby hỏi.
“Chắc chắn rồi,” Alaric đáp. “Chúng ta cần phải thể hiện rằng hạm đội này có giá trị không chỉ về thương mại mà còn về sức mạnh quốc gia. Hãy nghĩ đến tương lai.”
“Cũng đúng,” Barnaby gật đầu, “nhưng cần phải hành động cẩn thận. Nếu không, có thể mọi thứ sẽ tan vỡ trong chớp mắt.”
“Đó chính là lý do chúng ta phải cùng nhau làm việc,” Alaric nói, tâm trạng dâng trào. “Tôi sẽ không để bất kỳ ai thất vọng.”
Vài ngày sau, Alaric và hạm đội của mình lên đường. Họ rời bến cảng Bristol, hướng về Nantes, nơi mà các thương nhân Pháp rất háo hức chờ đợi hàng hóa từ Anh. Chuyến đi đầu tiên suôn sẻ, không có bất kỳ trở ngại nào, và Alaric cảm thấy lòng tự tin của mình đang tăng lên từng ngày.
Khi họ đến Nantes, không khí thương mại diễn ra tấp nập. Các thương nhân tụ tập, trao đổi hàng hóa và thông tin. Alaric quyết định tổ chức một buổi gặp mặt với các thương nhân Pháp, và anh rất muốn gây ấn tượng.
Trong một quán rượu lớn, Alaric đứng trước đám đông, ánh đèn lấp lánh và tiếng rượu vang chạm nhau vang vọng. “Kính thưa các quý ông và quý bà,” anh bắt đầu, giọng điệu tự tin. “Tôi là Alaric Fenton, đại diện cho hạm đội thương mại của nước Anh. Hôm nay, chúng tôi muốn giới thiệu với các bạn những hàng hóa quý giá mà chúng tôi mang đến từ quê hương.”
Người dân nơi đây lắng nghe chăm chú khi Alaric giới thiệu các sản phẩm: từ hải sản tươi sống, gia vị đến len và các sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Sự háo hức lan tỏa khi anh mô tả những gì mà hạm đội có thể cung cấp.
“Chúng tôi không chỉ muốn thương mại,” Alaric nói. “Chúng tôi muốn xây dựng những mối quan hệ bền vững và lâu dài với các bạn. Chúng ta có thể cùng nhau phát triển.”
Mọi người vỗ tay cổ vũ. Một thương nhân lớn tuổi đứng dậy, hỏi: “Vậy các ngươi sẽ làm gì để bảo vệ lợi ích của chúng ta nếu gặp phải rắc rối?”
“Chúng tôi sẽ bảo vệ các bạn như bảo vệ chính lợi ích của mình,” Alaric khẳng định. “Hạm đội của chúng tôi không chỉ là một tập hợp tàu buôn, mà còn là một lực lượng bảo vệ. Chúng tôi sẽ đảm bảo rằng những hàng hóa của chúng ta được giao thương an toàn.”
Sự tự tin của Alaric đã thuyết phục được nhiều người trong số họ. Cuối buổi gặp gỡ, anh nhận được nhiều đơn đặt hàng, và một số thương nhân thậm chí còn hứa hẹn sẽ hợp tác lâu dài.
Khi trở về tàu, Alaric cảm thấy phấn chấn. “Chúng ta đã thành công!” anh nói với Barnaby.
“Đúng vậy, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu,” Barnaby nhắc nhở. “Còn nhiều điều phải làm.”
Alaric gật đầu, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không dừng lại ở đây. Chuyến đi này chỉ là bước khởi đầu cho những gì đang chờ đón phía trước.”
Với những đơn đặt hàng và sự ủng hộ từ các thương nhân Pháp, Alaric cảm thấy sẵn sàng cho những thử thách lớn hơn. Nước Anh đang cần những con người dám nghĩ dám làm, và Alaric quyết tâm trở thành một trong số họ.