Người Cố Vấn Từ Biển Cả - Chương 4
Chương 4: Chinh Phục Đại Dương
Hạm đội của Alaric Fenton rời khỏi Nantes với những lô hàng quý giá, tâm trạng của mọi người đều phấn chấn. Các thuyền viên trên tàu Huyền Thoại vui vẻ làm việc, mang lại không khí sôi động cho chuyến hành trình.
“Chúng ta có thể ghé thăm các cảng khác trên đường về không?” một thuyền viên trẻ tuổi hỏi, ánh mắt đầy mong đợi.
“Chắc chắn rồi,” Alaric trả lời, nụ cười trên môi. “Chúng ta sẽ ghé qua Lisbon, nơi có thể trao đổi thêm nhiều hàng hóa hơn nữa. Điều này sẽ giúp chúng ta khẳng định vị thế của hạm đội.”
Barnaby, thuyền trưởng dày dạn kinh nghiệm, đứng bên cạnh. “Nhưng chúng ta cũng cần chuẩn bị cho những rủi ro. Biển cả không dễ dàng gì, và không phải lúc nào cũng thuận lợi.”
Alaric gật đầu. “Tôi hiểu, thuyền trưởng. Nhưng nếu chúng ta không dám mạo hiểm, chúng ta sẽ không bao giờ tiến bộ.”
Ngày thứ ba của hành trình, hạm đội tiến vào vùng biển mở. Ánh mặt trời rực rỡ phản chiếu trên mặt nước, mang lại cảm giác ấm áp. Nhưng bầu không khí yên tĩnh không kéo dài lâu. Một cơn gió lạnh bất ngờ thổi qua, và mây đen nhanh chóng che lấp bầu trời.
“Cảnh giác!” Barnaby hô lớn. “Có thể có bão!”
“Chúng ta phải điều chỉnh cánh buồm ngay lập tức!” Alaric chỉ đạo. Các thuyền viên vội vã chạy đi làm theo chỉ thị, nhưng cơn bão đến nhanh hơn họ dự đoán.
Cơn gió mạnh tạt vào tàu, làm con tàu lắc lư dữ dội. Sóng cao như núi ập vào mạn tàu. “Giữ vững, mọi người!” Alaric gào lên, lòng tràn đầy quyết tâm. “Chúng ta không thể để bão đánh bại mình!”
“Tăng tốc độ để vượt qua cơn bão!” Barnaby chỉ đạo, cố gắng giữ tàu ổn định.
Hạm đội phải chiến đấu với từng con sóng. Alaric cùng các thuyền trưởng làm việc không ngừng, điều chỉnh cánh buồm và kiểm soát tàu. Nhưng bão càng lúc càng dữ dội, nước tràn vào tàu.
“Mau, hãy giữ chặt dây buộc!” một thuyền viên kêu lên. “Chúng ta sắp mất lái!”
Giữa lúc hỗn loạn, Alaric cảm thấy sợ hãi, nhưng anh không cho phép mình thất bại. “Chúng ta đã vượt qua nhiều khó khăn rồi!” anh hô lớn. “Hãy tin tưởng vào nhau! Chúng ta có thể làm được!”
Sau nhiều nỗ lực và quyết tâm, hạm đội cuối cùng cũng vượt qua được cơn bão. Khi biển yên lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhiều thuyền viên mệt mỏi nhưng cũng đầy hạnh phúc khi thấy bầu trời trong xanh trở lại.
“Chúng ta đã sống sót!” một thuyền viên kêu lên, sự phấn khích lan tỏa.
“Đúng vậy,” Barnaby nói, giọng vẫn nghiêm túc. “Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận hơn. Còn nhiều thử thách phía trước.”
Alaric nhìn ra biển khơi, nơi những con sóng lăn tăn. “Nhưng chúng ta đã chứng minh rằng chúng ta có thể vượt qua khó khăn. Điều đó sẽ khiến hạm đội của chúng ta mạnh mẽ hơn.”
Sau vài ngày trôi dạt trên biển, hạm đội cuối cùng cũng đến được bến cảng Lisbon. Ánh nắng ấm áp chào đón họ, và không khí thương mại sôi động lan tỏa khắp nơi. Alaric cảm thấy một cảm giác mới mẻ, như thể tất cả những khó khăn trước đó đã được đền đáp.
“Đến lúc chứng minh khả năng của chúng ta rồi!” anh nói với Barnaby và các thuyền trưởng. “Chúng ta sẽ tìm kiếm những cơ hội tốt nhất.”
Họ nhanh chóng thiết lập một buổi gặp mặt với các thương nhân Bồ Đào Nha tại một quán rượu nổi tiếng. Alaric đứng trước đám đông, sự tự tin đã trở lại sau những khó khăn.
“Kính thưa các quý ông và quý bà,” Alaric bắt đầu. “Tôi là Alaric Fenton, đại diện cho hạm đội thương mại của Anh. Chúng tôi đã đến đây để trao đổi hàng hóa và xây dựng mối quan hệ thương mại với các bạn.”
“Vậy các bạn mang theo gì?” một thương nhân lớn tuổi hỏi, ánh mắt dò xét.
“Chúng tôi mang theo hải sản tươi ngon từ vùng biển Bắc, cùng với các sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Hãy cùng nhau làm việc để mang lại lợi ích cho cả hai bên,” Alaric trả lời, giọng điệu khẳng khái.
Những người thương nhân lắng nghe chăm chú khi Alaric trình bày về các sản phẩm. Cuối buổi gặp, một thương nhân trẻ tuổi đứng lên. “Tôi sẵn lòng mua hàng của các bạn, nhưng chúng tôi cũng muốn biết về bảo vệ an toàn cho những giao dịch này. Biển cả rất nguy hiểm.”
“Chúng tôi hoàn toàn hiểu điều đó,” Alaric khẳng định. “Hạm đội của chúng tôi không chỉ là một tập hợp tàu buôn. Chúng tôi cũng sẽ đảm bảo an toàn cho các bạn khi giao thương.”
Sự tự tin của Alaric đã tạo dựng được sự tín nhiệm. Nhiều thương nhân bắt đầu đặt hàng và hứa hẹn sẽ hợp tác lâu dài.
Khi trở về tàu Huyền Thoại, Alaric cảm thấy hài lòng. Hạm đội đã chứng minh được khả năng của mình và thu hút được sự quan tâm của các thương nhân Bồ Đào Nha.
Barnaby đến bên Alaric, vẻ mặt nghiêm túc. “Chúng ta đã thành công, nhưng tôi không thể không lo lắng về những gì phía trước. Hãy nhớ rằng không chỉ có thương mại mà còn có cả những kẻ thù có thể xuất hiện.”
“Điều đó đúng,” Alaric thừa nhận. “Nhưng nếu chúng ta không dám mạo hiểm, chúng ta sẽ không bao giờ tiến bộ. Hãy cùng nhau chuẩn bị cho bất kỳ thử thách nào.”
Hạm đội của Alaric đã trải qua những cơn bão và khó khăn, nhưng giờ đây họ đang trên con đường tạo dựng một tương lai tươi sáng hơn. Với những mối quan hệ thương mại mới và hàng hóa quý giá trong tay, họ sẵn sàng cho những cuộc phiêu lưu mới đang chờ đón.
Trong lòng Alaric, một giấc mơ lớn hơn vẫn đang hình thành — một giấc mơ về một nước Anh hùng mạnh trên biển, và anh sẵn sàng để biến giấc mơ đó thành hiện thực.