Người Cố Vấn Từ Biển Cả - Chương 5
Chương 5: Thương Vụ Đầu Tiên
Sau những ngày thành công tại Lisbon, hạm đội của Alaric Fenton trở về với những lô hàng phong phú, mang theo hứa hẹn về sự phát triển. Bầu không khí trên tàu Huyền Thoại tràn ngập sự phấn khởi và kỳ vọng. Alaric đứng trên boong, ánh mắt nhìn ra biển khơi.
“Chúng ta đã chứng minh được khả năng của mình,” anh nói với Barnaby và các thuyền trưởng. “Nhưng giờ đây, việc quan trọng là làm cho thương vụ này có giá trị thực sự.”
“Đúng vậy,” Barnaby gật đầu. “Chúng ta cần phải phân phối hàng hóa một cách hợp lý và thu hút sự quan tâm từ các thương nhân khác.”
Sau khi cập bến Bristol, Alaric tổ chức một buổi họp với các thương nhân địa phương. Họ tụ tập trong một quán rượu lớn, không khí sôi động và tiếng cười vang vọng.
“Thưa quý vị,” Alaric bắt đầu, đứng ở giữa đám đông. “Chúng tôi đã mang về những sản phẩm tốt nhất từ Lisbon và Nantes. Đây là cơ hội để các bạn có thể thử nghiệm hàng hóa mới và tạo dựng mối quan hệ thương mại lâu dài.”
“Nhưng hàng hóa của các bạn có khác gì so với những gì chúng tôi đã có?” Một thương nhân lớn tuổi hỏi, ánh mắt hoài nghi.
“Với hàng hải sản tươi ngon và các sản phẩm thủ công mỹ nghệ độc đáo, chúng tôi tự tin rằng quý vị sẽ hài lòng,” Alaric đáp, giọng điệu tự tin. “Hơn nữa, chúng tôi có thể đảm bảo an toàn cho các giao dịch này.”
Mọi người bắt đầu trao đổi, hỏi han về chất lượng hàng hóa. Alaric nhận thấy sự quan tâm ngày càng tăng từ phía các thương nhân.
Cuối cùng, một thương nhân trẻ tuổi đứng dậy, mặt đầy hào hứng. “Tôi sẽ mua một lô hải sản từ các bạn. Hãy cho tôi biết về giá cả và số lượng!”
“Chúng tôi sẵn sàng!” Alaric trả lời, nụ cười nở trên môi. “Hãy cùng nhau ký kết hợp đồng này.”
Sau buổi gặp mặt, Alaric và các thuyền trưởng trở về tàu, cảm giác hân hoan tràn ngập. Họ đã ký kết thương vụ đầu tiên và có được những mối quan hệ giá trị với các thương nhân tại Bristol.
“Chúng ta đã làm được!” một thuyền viên phấn khởi kêu lên, ánh mắt rực sáng.
“Đúng vậy, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu,” Barnaby nhấn mạnh. “Chúng ta cần phải duy trì được uy tín và đảm bảo hàng hóa luôn chất lượng.”
Alaric gật đầu. “Tôi sẽ đảm bảo rằng tất cả hàng hóa được kiểm tra kỹ lưỡng trước khi giao cho đối tác. Chúng ta không thể để sự cố xảy ra.”
Những ngày tiếp theo, hạm đội tiếp tục làm việc không ngừng. Họ thực hiện nhiều chuyến hàng từ Bristol sang các cảng khác, xây dựng dần dần danh tiếng của mình. Các thương nhân bắt đầu tin tưởng vào khả năng của hạm đội và không ngừng gia tăng đơn hàng.
Một buổi chiều, khi Alaric đang kiểm tra hàng hóa, một người đàn ông cao lớn với bộ vest lịch lãm tiến vào. “Xin chào, tôi là Giovanni,” ông giới thiệu, ánh mắt sắc sảo. “Tôi đã nghe về thành công của hạm đội của bạn.”
“Chào mừng ngài, Giovanni,” Alaric đáp, cảm thấy có chút hồi hộp. “Ngài đã nghe được những gì?”
“Tôi nghe nói rằng bạn đã ký kết một số hợp đồng lớn với các thương nhân tại Bristol,” Giovanni nói, tiến lại gần hơn. “Tôi rất ấn tượng. Nhưng tôi cũng muốn biết về cách mà bạn bảo vệ hàng hóa của mình khi giao thương.”
Alaric nhận ra đây có thể là một cơ hội lớn. “Chúng tôi đã tạo ra một hệ thống bảo vệ chặt chẽ. Hạm đội của chúng tôi không chỉ vận chuyển hàng hóa mà còn có khả năng đối phó với bất kỳ rủi ro nào.”
“Rất tốt,” Giovanni gật đầu, nhưng vẫn giữ nét nghiêm túc. “Tôi có một đề nghị. Nếu bạn muốn mở rộng hơn nữa, tôi có thể giúp bạn thiết lập mối quan hệ với các thương nhân tại Ý.”
“Điều đó thật tuyệt vời!” Alaric hào hứng. “Chúng ta có thể làm việc cùng nhau. Tôi rất muốn mở rộng thị trường của mình.”
“Nhưng có một điều kiện,” Giovanni tiếp tục. “Bạn cần phải chứng minh rằng hạm đội của bạn có khả năng vượt qua các thử thách lớn.”
“Chúng tôi đã vượt qua một cơn bão khủng khiếp và vẫn đứng vững,” Alaric đáp, quyết tâm trong từng lời nói. “Tôi tin rằng chúng tôi có thể đối mặt với bất kỳ thử thách nào.”
Sau cuộc nói chuyện với Giovanni, Alaric trở về tàu, lòng tràn đầy hy vọng. Việc mở rộng sang thị trường Ý có thể là một bước ngoặt lớn cho hạm đội. Nhưng anh cũng hiểu rằng điều đó không dễ dàng.
“Mọi chuyện thế nào?” Barnaby hỏi khi thấy Alaric bước vào khoang tàu.
“Tôi vừa gặp Giovanni,” Alaric đáp. “Ông ấy có thể giúp chúng ta thiết lập mối quan hệ với các thương nhân Ý.”
“Thật tốt,” Barnaby nói. “Nhưng hãy nhớ, việc mở rộng ra thị trường mới đồng nghĩa với nhiều rủi ro hơn.”
“Tôi biết,” Alaric gật đầu. “Nhưng đây là cơ hội mà chúng ta không thể bỏ lỡ. Tôi sẽ chuẩn bị cho tất cả các tình huống.”
Với sự phấn khởi trong lòng, Alaric cùng hạm đội tiếp tục những chuyến giao thương, dần dần xây dựng được thương hiệu và uy tín của mình. Các thương nhân từ khắp nơi bắt đầu để mắt đến hạm đội của anh, và sự tín nhiệm ngày càng tăng lên.
“Đến lúc chúng ta mở rộng hơn nữa,” Alaric nói với Barnaby trong một buổi tối yên tĩnh. “Tôi cảm thấy như sắp có một cuộc phiêu lưu lớn đang chờ đợi.”
“Thời điểm sẽ đến,” Barnaby trả lời. “Nhưng hãy chuẩn bị cho những thử thách lớn. Thế giới ngoài kia không dễ dàng.”
Alaric nhìn ra biển khơi, nơi những con sóng lăn tăn, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ vượt qua tất cả, và cùng nhau viết nên lịch sử.”
Chương này kết thúc với hình ảnh Alaric đang mơ về một tương lai rộng mở, nơi hạm đội của anh không chỉ là những con tàu, mà là biểu tượng cho sức mạnh và lòng kiên cường của nước Anh trên biển cả.