Người Cố Vấn Từ Biển Cả - Chương 6
Chương 6: Mở Rộng Đế Chế
Sau những thành công ban đầu tại Bristol và Lisbon, Alaric Fenton và hạm đội của anh bắt đầu lên kế hoạch cho những chuyến đi xa hơn. Giấc mơ về việc mở rộng thị trường sang Ý không chỉ mang lại cơ hội mà còn là một thách thức lớn. Trong khi chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo, Alaric biết rằng anh cần phải có một chiến lược rõ ràng.
Một buổi tối, Alaric mời Barnaby và các thuyền trưởng khác đến họp tại khoang tàu. Không khí căng thẳng nhưng phấn khởi. “Thưa các bạn,” Alaric bắt đầu, “chúng ta đã có được những bước tiến quan trọng, nhưng để thực hiện giấc mơ mở rộng sang thị trường Ý, chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng.”
“Tôi đồng ý,” Barnaby nói, gương mặt nghiêm túc. “Chúng ta cần biết về các cảng ở Ý, thói quen thương mại của họ và cả những đối thủ cạnh tranh.”
“Đúng vậy,” một thuyền trưởng khác góp ý. “Và chúng ta cũng cần nghiên cứu kỹ lưỡng về những gì mà họ có thể cung cấp. Nếu không, chúng ta sẽ không thể cạnh tranh.”
“Các bạn hoàn toàn đúng,” Alaric gật đầu. “Tôi đã lên kế hoạch cho một chuyến đi thăm dò. Chúng ta sẽ đến một số cảng lớn ở Ý, từ Venice đến Genoa, để nghiên cứu thị trường và tìm kiếm đối tác.”
Chuyến đi đầu tiên của hạm đội hướng tới Ý được tổ chức nhanh chóng. Alaric cùng với một nhóm thuyền trưởng và thuyền viên lên đường, lòng đầy quyết tâm. Họ rời bến cảng Bristol, nơi những con sóng vỗ về như chúc phúc cho cuộc hành trình mới.
Trên đường đi, Alaric không ngừng suy nghĩ về những gì sắp xảy ra. Họ phải đối mặt với không chỉ những nguy cơ từ biển cả mà còn cả những thách thức từ những thương nhân khác. “Chúng ta sẽ phải khẳng định mình từ những giây phút đầu tiên,” anh nói với Barnaby trong lúc họ đứng trên boong tàu.
“Chắc chắn rồi,” Barnaby đáp. “Nhưng hãy nhớ, những thương nhân ở Ý không dễ dàng chấp nhận một đối thủ mới. Chúng ta cần phải có hàng hóa chất lượng và một chiến lược thuyết phục.”
Khi hạm đội cập bến Venice, Alaric cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới mới. Các kênh đào xinh đẹp và những tòa nhà cổ kính hiện ra trước mắt. Nhưng trong lòng anh, nỗi lo lắng vẫn còn hiện hữu.
Họ nhanh chóng tổ chức một buổi gặp mặt với các thương nhân địa phương. Alaric đứng giữa đám đông, ánh mắt sáng rực. “Kính thưa quý vị, tôi là Alaric Fenton, đại diện cho hạm đội thương mại của nước Anh. Chúng tôi đã đến đây với những sản phẩm quý giá và mong muốn xây dựng mối quan hệ thương mại lâu dài.”
Một thương nhân lớn tuổi, Giovanni Bianchi, đứng dậy. “Tôi đã nghe về các bạn, nhưng tại sao chúng tôi phải hợp tác với các bạn? Chúng tôi có nhiều nguồn hàng từ khắp nơi.”
“Chúng tôi mang đến những sản phẩm hải sản tươi sống từ biển Bắc và hàng thủ công mỹ nghệ độc đáo,” Alaric đáp. “Chúng tôi có thể cung cấp giá cả cạnh tranh và bảo đảm an toàn cho mọi giao dịch.”
Giovanni nhìn Alaric với ánh mắt xem xét. “Và điều gì khiến bạn tin rằng chúng tôi nên chọn bạn thay vì các đối tác khác?”
Alaric nhận thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt của Giovanni, nhưng anh không để điều đó làm mình chùn bước. “Tôi tin rằng một mối quan hệ lâu dài được xây dựng trên sự tin tưởng và lợi ích chung. Nếu chúng ta cùng nhau làm việc, cả hai bên đều sẽ có lợi.”
Buổi họp kết thúc mà không có kết quả cụ thể. Alaric cảm thấy thất vọng, nhưng anh không bỏ cuộc. Ngày hôm sau, anh quyết định gặp Giovanni một lần nữa để thảo luận sâu hơn.
“Thưa Giovanni,” Alaric nói khi gặp mặt ông. “Tôi biết rằng việc xây dựng niềm tin không dễ dàng. Nhưng hãy cho tôi cơ hội để chứng minh. Chúng tôi có thể cung cấp cho bạn hàng hóa với chất lượng tốt nhất và giá cả hợp lý.”
“Bạn có thể chứng minh điều đó?” Giovanni hỏi, giọng điệu vẫn hoài nghi.
“Chúng tôi có hàng hóa trên tàu. Hãy để tôi gửi một số sản phẩm cho bạn thử nghiệm. Nếu bạn hài lòng, chúng ta có thể bắt đầu hợp tác,” Alaric đáp, ánh mắt quyết tâm.
Cuối cùng, Giovanni đồng ý. “Rất tốt. Tôi sẽ cho bạn một cơ hội. Nếu hàng hóa của bạn tốt, chúng ta có thể bàn bạc về một hợp đồng lớn hơn.”
Hạm đội của Alaric nhanh chóng chuẩn bị để giao hàng hóa cho Giovanni. Khi những lô hàng được chuyển lên bờ, Alaric cảm thấy hồi hộp. Đây là cơ hội của anh để chứng minh rằng hạm đội của mình có thể trở thành một đối tác đáng tin cậy.
Ngày hôm sau, Alaric đứng đợi trước cửa quán rượu nơi họ đã gặp nhau lần đầu. Khi Giovanni và một số thương nhân khác xuất hiện, anh cảm thấy tim mình đập nhanh. “Chào mừng ngài, tôi rất vui vì ngài đã đến,” Alaric nói, nở nụ cười tự tin.
Giovanni gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị. “Hãy cho tôi biết về những sản phẩm của bạn.”
Alaric dẫn Giovanni và các thương nhân khác đến xem hàng hóa. Họ quan sát cẩn thận, thử nghiệm và đánh giá chất lượng. Không khí căng thẳng bao trùm.
Cuối cùng, Giovanni quay sang Alaric, nụ cười nở trên môi. “Hàng hóa của bạn thật sự rất chất lượng. Tôi khá ấn tượng.”
“Cảm ơn ngài!” Alaric vui mừng. “Nếu ngài đồng ý, chúng ta có thể bàn bạc về một hợp đồng dài hạn.”
“Rất tốt. Tôi sẽ xem xét các điều khoản,” Giovanni đáp, ánh mắt tràn đầy tín nhiệm. “Chúng ta có thể bắt đầu một mối quan hệ hợp tác. Tôi tin rằng đây sẽ là một bước tiến lớn cho cả hai bên.”
Alaric trở về tàu, lòng tràn đầy phấn khởi. “Chúng ta đã thành công trong việc tạo dựng mối quan hệ với thương nhân Ý!” anh thông báo với Barnaby và các thuyền trưởng khác.
“Thật tuyệt vời!” Barnaby kêu lên. “Đây sẽ mở ra nhiều cơ hội hơn nữa cho hạm đội.”
“Nhưng hãy nhớ, chúng ta cần phải duy trì chất lượng và đảm bảo uy tín,” Alaric nhấn mạnh. “Đây chỉ là bước khởi đầu, và chúng ta cần tiếp tục làm việc chăm chỉ.”
Chương này kết thúc với hình ảnh Alaric Fenton, đứng trên boong tàu Huyền Thoại, nhìn ra biển khơi. Trong lòng anh, một giấc mơ lớn đang dần hình thành. Một đế chế thương mại mới đang mở ra, và Alaric quyết tâm không để bất kỳ điều gì cản trở con đường của mình.