Người Cố Vấn Từ Biển Cả - Chương 7
Chương 7: Cuộc Khủng Hoảng
Sau những thành công rực rỡ tại Venice, hạm đội của Alaric Fenton đã xây dựng được một mạng lưới thương mại đáng tin cậy với các thương nhân Ý. Nhưng với những thành công đó, Alaric cũng biết rằng không thể tránh khỏi những rủi ro và thách thức lớn hơn.
Một buổi sáng, khi Alaric đang kiểm tra hàng hóa trên tàu Huyền Thoại, một thuyền viên hớt hải chạy đến. “Thưa ngài, có tin xấu! Một nhóm hải tặc đã xuất hiện gần bờ biển phía Bắc, và họ đang nhắm vào các tàu buôn!”
Alaric cảm thấy tim mình thắt lại. Hải tặc không chỉ là một nguy cơ cho hạm đội mà còn có thể làm hỏng những mối quan hệ thương mại mà anh đã xây dựng. “Chúng ta cần hành động ngay lập tức!” anh nói, quyết tâm lộ rõ trong giọng nói.
Barnaby bước đến, vẻ mặt nghiêm trọng. “Chúng ta cần phải thảo luận về kế hoạch bảo vệ hạm đội. Nếu không, chúng ta có thể mất tất cả những gì đã đạt được.”
“Đúng vậy,” Alaric đồng ý. “Chúng ta không thể để hải tặc phá hỏng công sức của chúng ta. Hãy tổ chức một cuộc họp ngay lập tức.”
Cuộc họp được tổ chức trong khoang tàu, nơi mọi người ngồi quây quần. Alaric đứng lên, cố gắng giữ vững tinh thần cho mọi người. “Thưa các bạn, chúng ta đang phải đối mặt với một thách thức lớn. Hải tặc đã xuất hiện và họ đang nhắm đến những tàu buôn. Nhưng chúng ta không thể để điều này làm chúng ta sợ hãi. Chúng ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng và đối phó.”
Barnaby bổ sung: “Chúng ta cần tăng cường phòng thủ cho hạm đội. Tôi sẽ chỉ huy việc tổ chức các tàu chiến bảo vệ trong các chuyến hàng sắp tới. Đồng thời, chúng ta cũng cần phải giữ cho các tuyến đường giao thương của mình luôn an toàn.”
“Tôi sẽ tìm hiểu thêm về các khu vực mà hải tặc hoạt động,” một thuyền trưởng khác nói. “Chúng ta cần biết họ sẽ xuất hiện ở đâu để có thể tránh được.”
Alaric cảm thấy hy vọng trở lại. “Tôi tin rằng nếu chúng ta cùng nhau làm việc, chúng ta sẽ vượt qua được khó khăn này.”
Trong những ngày tiếp theo, hạm đội đã hoạt động hết sức cẩn thận. Alaric và Barnaby chỉ huy các tàu chiến đi cùng với các tàu buôn, đảm bảo rằng mọi chuyến hàng đều được bảo vệ.
Một buổi chiều, khi họ đang di chuyển qua một khu vực biển mở, một chiếc tàu lạ xuất hiện từ xa. Hạm đội nhanh chóng chuyển động vào vị trí sẵn sàng chiến đấu.
“Hãy chuẩn bị!” Barnaby ra lệnh. “Đó có thể là hải tặc!”
Chiếc tàu lạ tiến gần hơn, và Alaric có thể thấy lá cờ đen nổi bật bay phấp phới. Đó chính là dấu hiệu của hải tặc. “Chúng ta không thể để họ tiếp cận!” Alaric hô to.
“Hãy bắn!” Barnaby ra lệnh, chỉ tay về phía chiếc tàu lạ. Những mũi tên bay vút lên không trung, và hạm đội bắt đầu bắn phá về phía hải tặc.
Nhưng chiếc tàu lạ đã rất nhanh chóng, lượn vòng quanh để tránh các phát bắn. “Chúng ta cần tiếp cận gần hơn!” Alaric nói. “Để chuẩn bị cho một cuộc đối đầu trực tiếp!”
Cơn bão lớn bất ngờ ập đến, làm cản trở tầm nhìn. Gió mạnh và sóng lớn khiến hạm đội không thể điều khiển một cách chính xác. “Chúng ta phải đối phó với cả bão và hải tặc!” Alaric cảm thấy lo lắng, nhưng anh không để sự hoang mang chi phối.
“Đừng để sự sợ hãi làm chúng ta chùn bước!” Barnaby kêu lên, giữ vững tay lái. “Hãy chiến đấu đến cùng!”
Trong lúc hỗn loạn, chiếc tàu hải tặc đã nhanh chóng áp sát. Những tên cướp nhảy xuống nước, bơi về phía hạm đội. Alaric thấy căng thẳng gia tăng trong lòng.
“Chuẩn bị chiến đấu!” anh gào lên, và mọi người nhanh chóng cầm vũ khí, sẵn sàng đối mặt với kẻ thù.
Khi những tên cướp đổ bộ lên tàu, một trận chiến dữ dội đã nổ ra. Alaric chiến đấu hết sức mình, từng nhát dao, từng cú đánh đều mang theo sức mạnh và sự quyết tâm. Những thuyền viên bên cạnh anh cũng không ngừng chiến đấu, bảo vệ tài sản và tương lai của hạm đội.
Giữa cuộc chiến, Alaric cảm thấy một cú va chạm mạnh vào vai. Anh ngã xuống sàn, nhưng ngay lập tức đứng dậy, quyết tâm không để cho bất kỳ ai bị thương. “Chúng ta không thể để họ thắng!” anh hét lên.
Sau một hồi chiến đấu căng thẳng, hải tặc cuối cùng đã rút lui. Những tên cướp nhìn nhau, nhận ra rằng họ đã không thể chiếm được tàu của Alaric. Họ quay lại tàu của mình, để lại một dấu hiệu cảnh cáo.
“Hãy nhớ, chúng sẽ quay lại,” Barnaby nói, thở hồng hộc. “Chúng ta cần phải chuẩn bị cho những lần sau.”
Alaric gật đầu, lòng tràn đầy lo lắng. “Chúng ta sẽ không để điều này lặp lại. Chúng ta cần phải tăng cường phòng thủ và bảo vệ hạm đội tốt hơn nữa.”
Khi trở về tàu, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Họ đã sống sót qua một cuộc chiến nguy hiểm, nhưng vết thương vẫn còn đó. “Chúng ta cần hồi phục và chuẩn bị cho những gì sắp đến,” Alaric nói với đội ngũ của mình.
“Mỗi thành công đều có giá trị của nó, nhưng cuộc sống trên biển luôn đầy rẫy thử thách,” Barnaby nhận định. “Chúng ta không thể chủ quan.”
Alaric nhìn ra biển khơi, nơi những con sóng lăn tăn, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không lùi bước. Hạm đội của chúng ta sẽ không chỉ sống sót mà còn phát triển mạnh mẽ hơn nữa.”
Cuộc khủng hoảng này đã mở ra một chương mới trong cuộc hành trình của Alaric, một lời nhắc nhở rằng sức mạnh không chỉ đến từ việc xây dựng mà còn từ khả năng đứng lên sau những thất bại.