Người Điều Khiển Máy Bay - Chương 4
Chương 4: Người Lạ Bí Ẩn
Máy bay lắc lư dữ dội giữa cơn bão, và Alex tiếp tục đấu tranh để giữ cho chiếc máy bay ổn định. Ánh sáng bí ẩn từ trước giờ lại hiện lên rõ ràng hơn, như một ánh sáng ma quái đang chiếu sáng vào buồng lái. Trong lúc đó, Alex cảm thấy một sức mạnh kỳ lạ đang cuồn cuộn bên trong mình, như thể có một thứ gì đó đang cố gắng kiểm soát cơ thể anh.
“Cơ trưởng, tình hình ngày càng xấu đi,” một tiếp viên hàng không nói qua radio, giọng cô có phần run rẩy.
“Hiểu rồi, chúng ta sẽ vượt qua được,” Alex cố gắng giữ giọng bình tĩnh. “Tôi cần mọi người chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”
Cơn bão ngày càng dữ dội, và bỗng dưng, một cơn gió mạnh thổi qua làm cửa sổ buồng lái bị rung chuyển. Trong chốc lát, một người lạ xuất hiện trước cửa sổ, vẻ mặt nghiêm nghị và đôi mắt sáng như lửa. Anh ta mặc một bộ trang phục cổ xưa, và dáng vẻ của anh ta làm Alex cảm thấy rợn gáy.
“Cơ trưởng Carter!” người lạ gọi, giọng anh vang vọng qua tiếng gió và tiếng bão.
Alex cảm thấy bất ngờ và hoang mang. “Ai… ai vậy?”
“Đừng sợ,” người lạ đáp, “tôi là Quan, một người giữ gìn sự cân bằng giữa các thế giới. Tôi đến đây để cảnh báo bạn về sức mạnh mà bạn đang sở hữu và những nguy hiểm mà bạn sẽ phải đối mặt.”
“Giữ gìn sự cân bằng giữa các thế giới? Tôi không hiểu,” Alex nói, vẫn cảm thấy hoang mang.
“Bạn đã nhận được một phần sức mạnh thần thánh từ một cánh cửa giữa các thế giới. Sức mạnh đó là một món quà, nhưng cũng là một trách nhiệm nặng nề,” Quan giải thích. “Cơn bão này không phải là một hiện tượng tự nhiên, mà là một thử thách từ các thế lực muốn kiểm tra sức mạnh của bạn.”
“Thử thách? Nhưng tôi không biết làm thế nào để điều khiển sức mạnh này!” Alex lo lắng.
“Bạn sẽ phải học cách kiểm soát nó, nếu không, sức mạnh của bạn có thể gây ra thảm họa,” Quan cảnh báo. “Tôi sẽ giúp bạn, nhưng thời gian không còn nhiều. Cơn bão này là chỉ là sự khởi đầu. Có một cuộc chiến lớn hơn đang chờ đợi.”
Trước khi Alex có thể phản ứng, Quan biến mất, và cơn bão trở nên dữ dội hơn, như thể bị một lực lượng vô hình đang kiểm soát. Alex cảm thấy một cơn đau nhói ở đầu, và một hình ảnh mờ ảo hiện lên trong tâm trí anh: một cánh cửa khổng lồ, mở ra giữa bầu trời đen tối.
“Phải làm gì đó…” Alex thì thầm, cảm thấy trách nhiệm nặng nề đang đè lên vai mình. Anh lấy lại tinh thần và tiếp tục điều khiển máy bay qua cơn bão, nhưng giờ đây, anh biết rằng những thử thách lớn hơn đang chờ đợi anh ở phía trước.