Người Do Thái và Nghệ Thuật Đàm Phán - Chương 1
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Abraham Cohen, một thương nhân Do Thái có tiếng, nổi tiếng với sự khôn ngoan và kỹ năng đàm phán điêu luyện. Một ngày nọ, ông nhận được lời mời tham gia vào một cuộc đàm phán với một tập đoàn quốc tế lớn. Tập đoàn này đang tìm cách thâu tóm công ty nhỏ nhưng có tiềm năng mà Abraham sở hữu.
Cuộc gặp gỡ diễn ra tại một khách sạn sang trọng ở trung tâm thành phố. Abraham bước vào phòng họp với dáng vẻ tự tin và điềm tĩnh, đối diện với ông là Richard Lewis, một nhà đàm phán nổi tiếng với phong cách cứng rắn.
Richard bắt đầu bằng giọng điệu kiên quyết, không để mất thời gian: “Ông Cohen, tôi đã nghiên cứu rất kỹ về công ty của ông. Tập đoàn của chúng tôi tin rằng việc hợp nhất với công ty của ông sẽ mang lại lợi ích lớn cho cả hai bên. Chúng tôi sẵn sàng mua lại toàn bộ với giá rất hời.”
Abraham mỉm cười nhẹ nhàng, không tỏ vẻ bất ngờ. Ông từ tốn đáp lại: “Tôi rất cảm kích sự quan tâm của ông, ông Lewis. Tuy nhiên, trước khi chúng ta nói về con số, tôi muốn hiểu rõ hơn về mục tiêu của tập đoàn ông trong thương vụ này. Ông có thể chia sẻ thêm về tầm nhìn của các ông không?”
Richard nhướng mày, hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Abraham. Ông trả lời, giọng đầy tự tin: “Chúng tôi luôn hướng đến mục tiêu dài hạn, ông Cohen. Việc hợp nhất này không chỉ giúp công ty của ông mở rộng quy mô mà còn tạo điều kiện cho chúng tôi thâm nhập sâu hơn vào thị trường mới. Đó là một mối hợp tác đôi bên cùng có lợi.”
Abraham gật đầu, ánh mắt ông tinh anh nhưng vẫn bình tĩnh: “Tôi hiểu. Nhưng để đạt được mục tiêu dài hạn đó, tôi tin rằng chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng mọi khía cạnh, không chỉ là về lợi ích tài chính. Ông đồng ý chứ?”
Richard im lặng một lúc, suy nghĩ về lời của Abraham. Ông không ngờ người đàn ông trước mặt lại tinh tế như vậy. “Đúng vậy, ông Cohen,” Richard nói, thay đổi giọng điệu một chút, “Tôi đồng ý rằng chúng ta cần phải tìm ra giải pháp tốt nhất cho cả hai bên. Nhưng thời gian không chờ đợi ai cả. Chúng tôi cần đưa ra quyết định sớm.”
Abraham mỉm cười, đôi mắt ông ánh lên vẻ khôn ngoan: “Tôi cũng nghĩ vậy. Và để đưa ra một quyết định đúng đắn, tôi tin rằng chúng ta nên có một cuộc gặp gỡ khác, nơi mà chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn về những giá trị mà cả hai bên có thể mang lại cho nhau.”
Richard nhìn Abraham một lúc lâu, rồi gật đầu đồng ý: “Được rồi, ông Cohen. Tôi tôn trọng cách tiếp cận của ông. Chúng ta sẽ tiếp tục thảo luận vào ngày mai, với sự chuẩn bị tốt hơn từ cả hai bên.”
Abraham đứng dậy, bắt tay Richard một cách chặt chẽ: “Cảm ơn ông, ông Lewis. Tôi tin rằng chúng ta sẽ tìm ra con đường tốt nhất.”
Richard đáp lại cái bắt tay của Abraham, nhưng trong đầu ông vẫn còn nhiều suy nghĩ chưa giải quyết được. Ông biết rằng cuộc đàm phán này sẽ không dễ dàng như ông tưởng.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên kết thúc, để lại cả hai bên với nhiều câu hỏi và sự chuẩn bị cho cuộc đàm phán tiếp theo.