Người Do Thái và Nghệ Thuật Đàm Phán - Chương 3
Chương 3: Cuộc Đối Thoại
Richard Lewis trở về nhà sau buổi tối thân mật với Abraham, mang theo nhiều suy nghĩ trong đầu. Đề nghị hợp tác của Abraham là một bước đi khôn ngoan, và Richard biết rằng mình cần phải cân nhắc kỹ lưỡng trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào. Ông quyết định tổ chức một cuộc họp với ban lãnh đạo tập đoàn để thảo luận về đề xuất này.
Tại cuộc họp, Richard trình bày chi tiết về buổi gặp gỡ và những ý tưởng mà Abraham đã đưa ra. Ban lãnh đạo tỏ ra khá bất ngờ trước việc Richard xem xét một thỏa thuận hợp tác thay vì mua đứt công ty như kế hoạch ban đầu. Một vài người trong số họ tỏ ra lo ngại về những rủi ro tiềm ẩn.
Một thành viên ban lãnh đạo, ông Davidson, lên tiếng: “Richard, chúng ta đã từng gặp nhiều trường hợp hợp tác thất bại. Việc để ông Cohen tiếp tục nắm quyền quản lý công ty có thể gây ra nhiều rắc rối, đặc biệt là khi chúng ta không có toàn quyền kiểm soát.”
Richard lắng nghe, rồi đáp lại: “Tôi hiểu những lo ngại của ông, Davidson. Tuy nhiên, ông Cohen là người sáng lập và hiểu rõ công ty hơn bất kỳ ai. Sự hợp tác này có thể mang lại giá trị lớn hơn nếu chúng ta biết cách quản lý nó. Hơn nữa, sự cam kết của ông Cohen không chỉ là lời nói suông. Ông ấy sẵn sàng đưa ra những mục tiêu cụ thể và chịu trách nhiệm nếu không đạt được chúng.”
Ban lãnh đạo im lặng suy nghĩ. Cuối cùng, Chủ tịch tập đoàn, ông Miller, lên tiếng: “Richard, tôi tin tưởng vào sự đánh giá của ông. Nhưng chúng ta cần phải chắc chắn rằng thỏa thuận này sẽ mang lại lợi ích lớn nhất cho tập đoàn. Tôi đề nghị chúng ta gặp lại ông Cohen để thảo luận chi tiết hơn về các điều khoản hợp tác.”
Richard gật đầu đồng ý: “Tôi cũng nghĩ vậy, ông Miller. Hãy để tôi sắp xếp một cuộc gặp gỡ tiếp theo với ông Cohen.”
Vài ngày sau, Richard liên lạc với Abraham và mời ông tới văn phòng của mình để tiếp tục cuộc thảo luận. Abraham chấp nhận lời mời và chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc gặp.
Tại văn phòng của Richard, cuộc đàm phán bắt đầu với không khí nghiêm túc hơn. Richard mở đầu cuộc trò chuyện: “Ông Cohen, sau khi thảo luận với ban lãnh đạo, chúng tôi đã cân nhắc đề nghị của ông. Thỏa thuận hợp tác có tiềm năng, nhưng chúng tôi cần đảm bảo rằng lợi ích của tập đoàn sẽ được bảo vệ.”
Abraham ngồi thẳng lưng, ánh mắt đầy tự tin. Ông nói: “Tôi hoàn toàn hiểu, ông Lewis. Đó là lý do tại sao tôi đã chuẩn bị một kế hoạch chi tiết, trong đó tôi cam kết sẽ đạt được những mục tiêu cụ thể trong thời gian nhất định. Nếu không đạt được, tôi sẵn sàng từ bỏ quyền kiểm soát và nhường lại toàn bộ cổ phần cho tập đoàn của ông.”
Richard ngạc nhiên trước sự quyết đoán của Abraham. “Ông thật sự nghiêm túc với điều này, phải không?”
Abraham gật đầu, giọng ông chắc nịch: “Đúng vậy, ông Lewis. Tôi đã dành cả đời để xây dựng công ty này. Tôi sẽ không bao giờ làm điều gì có thể gây hại cho nó. Tôi tin rằng với sự hợp tác của chúng ta, công ty có thể phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết.”
Richard cảm thấy bị thuyết phục bởi sự quyết tâm của Abraham, nhưng vẫn còn một điều ông muốn làm rõ: “Ông Cohen, một điều cuối cùng. Chúng tôi cần đảm bảo rằng ông sẽ làm việc cùng chúng tôi như một đối tác thực sự, không chỉ là một người nắm giữ cổ phần. Chúng ta cần sự minh bạch và hợp tác chặt chẽ.”
Abraham cười, nụ cười ấm áp nhưng đầy ẩn ý: “Ông Lewis, ông sẽ không phải lo lắng về điều đó. Tôi không chỉ là đối tác của ông, mà còn là người bạn đồng hành trong hành trình này. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai bền vững.”
Richard gật đầu, cảm thấy một sự tin tưởng dần hình thành giữa họ. Ông biết rằng cuộc đàm phán này đã tiến một bước dài về phía trước, và ông cũng cảm nhận được rằng đây không chỉ là một thỏa thuận kinh doanh, mà còn là sự khởi đầu của một mối quan hệ đối tác đáng tin cậy.