Người Do Thái và Sự Khôn Ngoan Trong Giáo Dục - Chương 2
Chương 2: Học Tập Trong Cộng Đồng
Vài năm sau, khi các con của Rabbi Eliezer đã lớn hơn và trở nên thành thạo trong việc đọc và hiểu Kinh Torah, Rabbi quyết định rằng đã đến lúc họ cần học hỏi thêm từ một môi trường rộng lớn hơn. Ông quyết định gửi Shlomo, con trai cả, đến yeshiva – một trung tâm giáo dục Do Thái nổi tiếng trong vùng.
Sáng hôm đó, Rabbi Eliezer cùng Shlomo chuẩn bị lên đường. Miriam và Yehuda, con trai thứ hai, đứng nhìn theo với ánh mắt vừa háo hức vừa lo lắng.
Miriam: “Anh Shlomo, anh đừng quên viết thư về cho em nhé. Em muốn biết mọi điều về nơi đó.”
Shlomo (mỉm cười): “Tất nhiên rồi, Miriam. Anh sẽ kể cho em nghe tất cả những gì anh học được.”
Rabbi Eliezer vỗ vai Shlomo, ánh mắt ông nghiêm nghị nhưng chứa đựng sự khích lệ.
Rabbi Eliezer: “Con trai, con hãy nhớ rằng yeshiva không chỉ là nơi học hỏi, mà còn là nơi con học cách trở thành một người lãnh đạo, một người thầy thực thụ. Ở đó, con sẽ gặp nhiều người với những quan điểm khác nhau. Hãy lắng nghe, học hỏi, và đừng ngần ngại thảo luận.”
Shlomo: “Thưa cha, con sẽ cố gắng hết sức. Con muốn trở thành niềm tự hào của gia đình.”
Rabbi Eliezer: “Ta biết con sẽ làm được, Shlomo. Nhưng hãy nhớ rằng, sự khiêm tốn là nền tảng của trí tuệ. Con càng biết nhiều, con càng cần học cách lắng nghe và tôn trọng ý kiến của người khác.”
Cuộc hành trình đến yeshiva không dài, nhưng đầy ý nghĩa đối với Shlomo. Khi họ đến nơi, Rabbi Yosef, một trong những giảng viên uy tín của yeshiva, đã đứng chờ sẵn ở cổng.
Rabbi Yosef (mỉm cười): “Shalom, Rabbi Eliezer. Shlomo, chào mừng con đến với yeshiva. Ở đây, con sẽ có cơ hội học hỏi từ những cuốn sách cổ và từ những cuộc thảo luận với các học sinh khác.”
Rabbi Eliezer: “Shalom, Rabbi Yosef. Tôi tin rằng Shlomo sẽ học được nhiều điều quý giá ở đây. Tôi mong rằng cậu ấy sẽ trở thành một học trò tốt, biết cách tôn trọng thầy cô và bạn bè.”
Rabbi Yosef: “Chúng tôi sẽ hướng dẫn cậu ấy tận tình. Shlomo, con có câu hỏi nào trước khi bắt đầu không?”
Shlomo, với sự tò mò và một chút lo lắng, hỏi:
Shlomo: “Thưa thầy, con được dạy rằng đặt câu hỏi là rất quan trọng. Nhưng làm sao con biết đâu là câu hỏi đúng để hỏi?”
Rabbi Yosef mỉm cười, nhận ra sự khát khao học hỏi trong ánh mắt của Shlomo.
Rabbi Yosef: “Shlomo, không có câu hỏi nào là sai, miễn là con thật sự muốn tìm hiểu. Hãy hỏi những gì con thấy chưa rõ, những gì con muốn biết thêm, và cả những điều khiến con băn khoăn. Yeshiva không chỉ là nơi để con tiếp thu kiến thức, mà còn là nơi để con khám phá những suy nghĩ sâu xa trong tâm trí mình.”
Shlomo gật đầu, cảm thấy an lòng khi biết rằng yeshiva sẽ là nơi anh có thể phát triển không chỉ về mặt học thuật mà còn về tư duy và nhân cách.
Từ ngày hôm đó, Shlomo bắt đầu những buổi học tại yeshiva. Mỗi ngày, cậu dành nhiều giờ học Kinh Torah, tham gia vào các cuộc tranh luận sôi nổi cùng các bạn học, và lắng nghe những lời giảng của Rabbi Yosef. Dần dần, cậu nhận ra rằng trí tuệ không chỉ đến từ sách vở, mà còn từ sự tương tác, thảo luận và sự mở lòng với những quan điểm khác biệt.
Trong một buổi chiều mưa, sau một cuộc tranh luận đầy hào hứng về một đoạn trong Kinh Torah, Shlomo hỏi Rabbi Yosef:
Shlomo: “Thưa thầy, con nhận thấy rằng mỗi người trong yeshiva đều có cách hiểu khác nhau về Kinh Torah. Vậy làm sao chúng ta biết được đâu là sự thật?”
Rabbi Yosef: “Shlomo, Kinh Torah là nguồn gốc của sự thật, nhưng sự thật đó không chỉ có một hình hài. Nó có thể được nhìn nhận từ nhiều góc độ, và nhiệm vụ của chúng ta là khám phá tất cả những góc độ đó. Đừng tìm kiếm một câu trả lời duy nhất, mà hãy tìm hiểu xem mỗi câu trả lời có ý nghĩa gì đối với cuộc sống của con.”
Shlomo cảm thấy mỗi ngày ở yeshiva là một cuộc phiêu lưu trí tuệ, và cậu biết rằng mình đang trên con đường trở thành người mà cha cậu và cộng đồng có thể tự hào.