Người Do Thái và Sự Khôn Ngoan Trong Thương Mại Quốc Tế - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Từ Những Cuốn Sách
Trong một ngôi làng nhỏ ở Đông Âu, một cậu bé Do Thái tên là Avraham sống cùng gia đình. Cuộc sống nơi đây đơn sơ và yên bình, nhưng thiếu thốn về mặt giáo dục. Avraham luôn tò mò về thế giới xung quanh, nhưng không có cơ hội để học hỏi nhiều.
Một buổi chiều, khi đang lang thang gần căn nhà hoang ở cuối làng, Avraham vô tình phát hiện một cuốn sách cũ bị vùi lấp dưới đống bụi bặm. Cậu cẩn thận nhặt cuốn sách lên, phủi bụi và nhìn chăm chú vào bìa sách đã phai màu.
Avraham (nhìn vào cuốn sách với vẻ tò mò): “Cuốn sách này… Chắc hẳn đã bị bỏ quên từ lâu. Nhưng tại sao lại ở đây? Nó nói về điều gì nhỉ?”
Avraham bắt đầu mở cuốn sách ra, mắt cậu sáng lên khi nhìn thấy những dòng chữ bên trong. Nhưng do chưa được học đọc nhiều, cậu chỉ có thể nhận biết một vài chữ cái cơ bản.
Avraham (nói với chính mình): “Mình phải học đọc. Chắc chắn trong cuốn sách này có những điều thú vị mà mình chưa biết.”
Khi trở về nhà, Avraham ngồi xuống bên cạnh mẹ, bà Rivka, người luôn lo lắng cho tương lai của con trai mình.
Rivka (mỉm cười dịu dàng): “Avraham, con tìm thấy gì vậy? Trông con có vẻ rất hào hứng.”
Avraham (giơ cuốn sách lên): “Mẹ, con tìm thấy một cuốn sách cũ. Nhưng con chưa biết đọc đủ để hiểu hết. Mẹ có thể dạy con không?”
Rivka (nhìn cuốn sách với chút ngạc nhiên): “Ôi, Avraham, mẹ cũng chỉ biết đọc một chút thôi. Cha con có thể giúp con nhiều hơn, nhưng ông ấy phải làm việc suốt ngày.”
Avraham (kiên định): “Con sẽ tự học, mẹ. Con muốn biết những gì trong cuốn sách này. Có lẽ nó sẽ mở ra cho con một thế giới mới.”
Rivka nhìn con trai với đôi mắt đầy tự hào. Bà biết rằng Avraham là một cậu bé thông minh và kiên trì, và nếu cậu đã quyết tâm học, cậu chắc chắn sẽ làm được.
Rivka (gật đầu): “Con của mẹ, nếu con thật sự muốn học, mẹ sẽ giúp con bất cứ khi nào có thể. Hãy bắt đầu từ những chữ cái mẹ biết, và rồi con sẽ tiến xa hơn.”
Mỗi đêm sau giờ làm việc, Avraham ngồi xuống bên cạnh mẹ, học từng chữ cái, từng từ một. Dưới ánh nến leo lét, cậu chăm chỉ viết đi viết lại những từ mới, cố gắng ghi nhớ chúng. Ngay cả khi đôi mắt mỏi mệt, cậu vẫn không dừng lại.
Một đêm nọ, cha của Avraham, ông Yitzhak, trở về từ cánh đồng, thấy con trai mình vẫn còn đang học. Ông dừng lại và quan sát trong im lặng.
Yitzhak (ngạc nhiên và tự hào): “Avraham, con vẫn chưa đi ngủ sao? Con đang học gì vậy?”
Avraham (ngước lên nhìn cha với đôi mắt sáng): “Con đang học đọc, cha. Con muốn hiểu những gì trong cuốn sách này. Có lẽ nó sẽ giúp con biết thêm nhiều điều mới lạ.”
Yitzhak (mỉm cười và đặt tay lên vai con trai): “Con là một đứa trẻ ngoan. Học tập chăm chỉ là điều tốt, nhưng con cũng cần nghỉ ngơi. Ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau học thêm, được không?”
Avraham (mỉm cười đáp lại): “Vâng, cha. Con sẽ học thêm vào ngày mai.”
Kể từ đó, mỗi buổi tối, Yitzhak cùng Avraham học đọc và viết. Dần dần, Avraham bắt đầu hiểu được những nội dung trong cuốn sách. Cậu say mê với những kiến thức mới và không ngừng khám phá thêm. Đây là khởi đầu cho hành trình tự học không ngừng của cậu bé Do Thái thông minh và kiên trì.