Người Do Thái và Sự Tự Học - Chương 4
Chương 4: Sự Lan Tỏa Của Tinh Thần Tự Học
Với những nỗ lực không ngừng nghỉ, Avraham đã biến ngôi trường nhỏ của mình thành một trung tâm học thuật nổi tiếng trong thành phố. Tinh thần tự học mà cậu truyền đạt không chỉ dừng lại ở những học trò của mình mà còn lan tỏa khắp cộng đồng. Ngày càng nhiều người tìm đến Avraham để học hỏi, không chỉ để lấy kiến thức mà còn để học cách rèn luyện ý chí và tinh thần kiên trì.
Một ngày nọ, khi Avraham đang giảng dạy về khoa học tự nhiên, một nhóm thương nhân từ các thành phố khác đến thăm trường. Họ là những người giàu có, nhưng kiến thức của họ lại hạn chế. Họ nghe danh Avraham và quyết định đến học hỏi từ chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết này.
Thương nhân đầu tiên (khiêm tốn): “Thưa thầy Avraham, chúng tôi đã nghe về danh tiếng của ngài từ lâu. Chúng tôi là những người buôn bán, nhưng kiến thức của chúng tôi về các lĩnh vực khác rất hạn chế. Chúng tôi muốn học hỏi từ ngài để có thể phát triển bản thân và công việc kinh doanh của mình.”
Avraham (mỉm cười): “Tôi rất vui khi được đón tiếp các vị. Kiến thức không phải là điều gì bí ẩn hay khó đạt được, nó nằm trong sự kiên trì và tinh thần học hỏi của mỗi người. Chúng ta sẽ bắt đầu từ những điều cơ bản nhất và dần tiến xa hơn.”
Trong những tuần tiếp theo, Avraham dạy cho các thương nhân không chỉ về toán học, khoa học mà còn về triết lý kinh doanh, đạo đức và tầm quan trọng của sự công bằng. Các thương nhân dần nhận ra rằng kiến thức không chỉ giúp họ cải thiện công việc kinh doanh mà còn giúp họ sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.
Một buổi tối, sau khi kết thúc một buổi học, một trong những thương nhân đến gặp Avraham riêng.
Thương nhân thứ hai (vẻ mặt trầm ngâm): “Thưa thầy, tôi luôn nghĩ rằng tiền bạc là tất cả, nhưng sau những gì học được từ ngài, tôi nhận ra rằng sự giàu có thật sự là kiến thức và cách chúng ta sử dụng nó để cải thiện cuộc sống của mình và người khác.”
Avraham (gật đầu đồng tình): “Đúng vậy. Kiến thức là một loại tài sản không thể bị lấy đi. Nhưng nó chỉ có giá trị thực sự khi chúng ta biết chia sẻ và áp dụng nó vào cuộc sống. Tiền bạc có thể mất đi, nhưng kiến thức và sự khôn ngoan sẽ theo chúng ta suốt đời.”
Tinh thần học hỏi và chia sẻ của Avraham không chỉ dừng lại ở thành phố. Những học trò của cậu bắt đầu mang tinh thần tự học về lại quê hương của họ, lan tỏa nó đến những vùng xa xôi. Từ những làng quê hẻo lánh cho đến các thành phố lớn, câu chuyện về Avraham và những người học trò của cậu đã trở thành nguồn cảm hứng cho rất nhiều người.
Không chỉ có người Do Thái, mà cả những người thuộc các dân tộc khác cũng bắt đầu học hỏi từ tinh thần tự học của Avraham. Cộng đồng Do Thái, với sự dẫn dắt của Avraham, trở thành một biểu tượng của sự kiên trì, lòng ham học và tinh thần sáng tạo.
Một ngày nọ, khi Avraham đang đi dạo trong khu phố cũ, nơi cậu từng sống khi còn nhỏ, cậu bắt gặp một cậu bé đang ngồi dưới gốc cây, cầm một cuốn sách cũ mà đọc.
Avraham (nhớ lại hình ảnh của chính mình nhiều năm trước): “Cháu đang đọc gì vậy, cậu bé?”
Cậu bé (ngẩng lên, ánh mắt tràn đầy sự hào hứng): “Cháu đang học đọc, thưa ông. Cháu muốn biết về thế giới xung quanh mình.”
Avraham (mỉm cười dịu dàng): “Cháu đã chọn con đường đúng. Hãy tiếp tục học hỏi và đừng bao giờ từ bỏ. Kiến thức sẽ là người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất của cháu trong cuộc đời.”
Những lời khuyên của Avraham không chỉ là lời nói, mà còn là một phần của di sản mà cậu để lại. Tinh thần tự học, kiên trì và sự lan tỏa kiến thức của Avraham đã trở thành một phần quan trọng của văn hóa Do Thái, và cũng là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ về sau.