Người Du Hành Thời Gian Lạc Lối - Chương 2
Chương 2: Thời Đại Xa Lạ
Ethan bắt đầu quen với cuộc sống mới ở ngôi làng Atheron. Mỗi ngày trôi qua là một cuộc phiêu lưu đầy bất ngờ, từ việc học cách săn bắn đến tham gia vào các lễ hội của người dân nơi đây. Anh cảm thấy mình dần hòa nhập với văn hóa và phong tục của họ.
Một buổi sáng, khi ánh nắng vừa rạng đông, Ethan và Leena đang đứng bên bờ một con suối trong xanh. Nước chảy róc rách, tạo thành một âm thanh dịu dàng.
“Leena, cảm giác thật tuyệt khi ở đây,” Ethan nói, nhìn về phía dòng nước. “Nơi này không giống như bất kỳ đâu tôi đã từng đến. Mọi thứ đều thật nguyên sơ và tươi đẹp.”
“Đúng vậy,” Leena mỉm cười. “Thời đại này đầy bí ẩn và phép màu. Ngươi có bao giờ nghĩ rằng mình có thể tìm thấy một cái gì đó vượt qua cả thời gian không?”
“Có thể lắm chứ. Chỉ cần hiểu rõ về thế giới này, tôi có thể tìm ra những bí ẩn.” Ethan trả lời, trong lòng dâng trào một cảm giác phấn khích. Anh cảm thấy như mình đang khám phá một trang sách lịch sử sống động.
“Hãy đến với tôi! Tôi sẽ cho ngươi thấy nơi chúng ta giữ những truyền thuyết,” Leena nói, ánh mắt cô sáng lên.
Cả hai cùng nhau đi về phía một ngọn đồi cao. Đỉnh đồi là nơi họ tổ chức các nghi lễ cổ xưa. Khi họ lên đến nơi, Ethan nhìn thấy một bức tượng khổng lồ bằng đá, hình một vị thần với đôi mắt sáng lấp lánh.
“Đây là vị thần của chúng ta,” Leena giới thiệu. “Ông là người bảo vệ làng Atheron. Chúng ta thường cầu nguyện với ông để có sự bảo vệ và may mắn.”
“Thật tuyệt vời!” Ethan thốt lên, cảm thấy thích thú. “Tôi đã từng nghe nhiều về các vị thần trong lịch sử, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy một bức tượng sống động như vậy.”
“Ngươi có muốn tham gia vào lễ cầu nguyện không?” Leena hỏi. “Chúng ta sẽ cầu nguyện cho mùa màng bội thu và hòa bình cho làng.”
Ethan gật đầu, hào hứng tham gia. Họ cùng những người dân trong làng xếp thành vòng tròn quanh bức tượng, cùng nhau hát những bài hát cổ xưa. Âm thanh vang vọng trong không gian, hòa quyện với tiếng gió và tiếng suối chảy.
Sau lễ cầu nguyện, khi ánh nắng chói chang chiếu rọi khắp nơi, một người phụ nữ lớn tuổi trong làng tiến đến bên họ. “Ethan, cậu có phải là người mới đến từ phương trời xa không?” bà hỏi, ánh mắt tràn đầy sự tò mò.
“Vâng, tôi là Ethan. Tôi rất vui được gặp bà,” Ethan đáp, cảm thấy sự thân thiện từ bà.
“Ta nghe Leena nói về cậu. Cậu có một trái tim đầy nhiệt huyết và dũng cảm. Nếu cậu muốn, ta có thể cho cậu biết về truyền thuyết cổ xưa của làng,” bà nói.
“Thật tuyệt! Tôi rất muốn biết thêm,” Ethan nói với sự háo hức.
Người phụ nữ dẫn Ethan và Leena đến một nơi râm mát dưới bóng cây cổ thụ. Bà ngồi xuống, và hai người trẻ tuổi cũng ngồi theo. Bà bắt đầu kể:
“Cách đây hàng ngàn năm, vùng đất này bị một con quái vật khủng khiếp tấn công. Người dân trong làng sống trong sợ hãi, cho đến khi một người anh hùng xuất hiện. Ông ta đã chiến đấu với con quái vật và giành lại hòa bình cho Atheron. Để tưởng nhớ đến ông, chúng ta đã dựng lên bức tượng này.”
Ethan lắng nghe chăm chú. “Vậy vị thần này là biểu tượng của người anh hùng sao?”
“Đúng vậy! Ông là biểu tượng của lòng dũng cảm và sự hy sinh. Chúng ta cầu nguyện với ông để được sức mạnh trong những lúc khó khăn,” bà giải thích.
“Cảm ơn bà vì câu chuyện tuyệt vời!” Ethan nói, cảm thấy nguồn cảm hứng trỗi dậy trong lòng.
“Cậu sẽ cần đến sức mạnh đó,” bà nói với một nụ cười bí ẩn. “Khi mùa hè đến gần, sẽ có một cuộc thi để kiểm tra lòng dũng cảm của những người trong làng. Cậu có muốn tham gia không?”
Ethan nhìn Leena, và cô gật đầu khích lệ. “Tại sao không? Đây là cơ hội để cậu thể hiện khả năng và hiểu thêm về con người nơi đây.”
“Được rồi, tôi sẽ tham gia!” Ethan trả lời với quyết tâm.
Trong những ngày tiếp theo, Ethan cùng với Leena luyện tập cho cuộc thi. Họ cùng nhau tập luyện bắn cung, săn bắn và học cách xây dựng các công cụ đơn giản từ tự nhiên. Mỗi ngày trôi qua, Ethan cảm thấy mình càng gần gũi hơn với những người dân trong làng.
Một buổi chiều, trong khi họ đang tập luyện bên ngoài, một người đàn ông khác trong làng tên là Rook, một thợ săn có tiếng, tiến đến. “Ngươi có đủ khả năng tham gia cuộc thi không, nhà khoa học?” Rook hỏi với vẻ chế giễu.
Ethan cảm thấy bực bội, nhưng Leena đã lên tiếng. “Rook, Ethan không phải là người như vậy. Anh ấy đã nỗ lực rất nhiều để hòa nhập với chúng ta.”
“Có lẽ, nhưng cuộc thi không dễ dàng. Nếu cậu ta thất bại, sẽ chỉ mang lại sự xấu hổ cho làng,” Rook nói, với vẻ mặt không chút thiện cảm.
“Cảm ơn Rook,” Ethan đáp, “Tôi hiểu rằng đây là thử thách. Nhưng tôi không sợ hãi. Tôi sẽ làm hết sức mình.”
“Thế thì hãy chứng minh đi!” Rook nói và quay đi, để lại một cảm giác hồi hộp trong không khí.
“Đừng lo lắng, Ethan. Rook chỉ là một kẻ hiếu thắng,” Leena nói, nắm tay anh với sự động viên. “Hãy nhớ rằng điều quan trọng không phải là chiến thắng, mà là cố gắng hết sức.”
Ethan gật đầu, cảm thấy lòng mình tràn đầy quyết tâm. “Tôi sẽ không làm mất mặt bạn bè và những người dân trong làng.”
Khi ngày thi đến gần, Ethan cảm thấy hồi hộp và hào hứng. Cuộc thi sẽ là một cơ hội không chỉ để thể hiện khả năng mà còn để chứng minh rằng anh có thể hòa nhập vào cuộc sống của Atheron.
“Bây giờ, hãy cùng nhau chuẩn bị cho cuộc thi!” Leena hô hào, và cả hai lại bắt đầu tập luyện chăm chỉ hơn bao giờ hết.
Ngày thi đã đến. Ethan đứng giữa sân đấu, cảm giác hồi hộp trong lòng. Anh nhìn thấy nhiều người dân trong làng đứng xung quanh, ánh mắt họ đầy kỳ vọng. Liệu anh có thể chứng minh bản thân trước tất cả mọi người?
“Thời gian đã đến!” người chủ trì cuộc thi hô vang. “Hãy bắt đầu!”